Anh ta đang ở chức vị trưởng phòng, danh dự của anh ta rất quan trọng trong khi tiền có thể kiếm lại. Nhưng phải từ bỏ khối tài sản gần chục tỷ sau nhiều năm tích góp đủ khiến anh ta tiếc hộc máu.
- Em ơi mai anh đi công tác, em chuẩn bị đồ giúp anh nhé!
- Vâng, anh đi gấp thế à, chẳng báo trước vài ngày em còn chuẩn bị cho kỹ lưỡng. Anh chưa chọn chỗ nghỉ đâu nhỉ, để em book khách sạn cho anh luôn.
- Vợ anh là nhất! Anh yêu vợ nhiều lắm.
Đó là đoạn đối thoại của vợ chồng tôi trước khi chồng đi công tác. Nghe rất ngọt ngào và tình cảm đúng không. Nhưng thực chất nó lại chẳng được đẹp đẽ như vẻ bề ngoài. Trong lòng chúng tôi đều đang mưu tính chuyện riêng của mình.
Tôi thừa biết anh ta lần này đi công tác còn dắt theo cô ả bồ nhí nóng bỏng đồng thời là cấp dưới của anh ta. Chuyện 2 kẻ ấy mèo mỡ với nhau tôi đã biết từ 2 tháng trước nhưng không hề chất vấn, tra hỏi anh ta. Tôi tự mình suy nghĩ thật kỹ và quyết định nếu chồng tự giác tỉnh ngộ quay về thì tôi sẽ tha thứ cho anh ta.
Vì thế tôi nhiều lần bóng gió, ám chỉ kiểu như “nếu anh có đem lòng yêu ai khác thì phải nói cho em biết đấy, bằng không để em phát hiện ra kết cục chỉ có 1 là ly hôn”. Ngoài mặt chồng thề thốt, hứa hẹn nhưng sau lưng vẫn đi khách sạn đều với bồ, con cung phụng cô ta rất nhiều tiền bạc. Tôi chán nản nhận ra anh ta chỉ muốn giữ cái vỏ bọc gia đình chứ tình cảm chân thật dành cho tôi đã chẳng còn bao nhiêu. Anh ta chỉ cần qua mắt được vợ là mừng, chứ chẳng hề thấy tội lỗi với tôi gì cả.
Thấy vợ book hẳn khách sạn cho mình và bồ hú hí mà anh ta vẫn cười sung sướng được, chẳng chút áy náy và tội lỗi nào, tất cả đủ cho thấy cuộc hôn nhân này của chúng tôi đã đến lúc phải đi đến hồi kết. Nhưng sẽ không nhẹ nhàng chấm dứt đâu mà tôi sẽ cho anh ta một vố ra trò.
Anh ta vừa cùng bồ lên máy bay thì tôi với mấy chiến hữu cũng đi theo trên chuyến 2 tiếng sau. Vì tôi tự tay đặt khách sạn nên biết thừa anh ả ở phòng nào, khách sạn gì. Chỉ đợi đến tối muộn, tôi với mấy người bạn đến tận nơi gõ cửa.
Khi anh ta quấn chiếc khăn tắm xuất hiện, chúng tôi ập vào phòng và dùng điện thoại ghi lại hết bằng chứng anh ta đang dan díu với người phụ nữ khác không phải vợ mình. Xong xuôi, tôi vứt cho anh ta lá đơn ly hôn đã viết sẵn từ ở nhà. Trong đó ghi rõ chúng tôi vì bất đồng nhiều thứ nên thuận tình ly hôn. Anh ta sẽ từ bỏ mọi tài sản đồng thời nhường quyền nuôi con cho tôi.
- Anh chọn đi, một là tay trắng ra đi và trời sẽ yên biển sẽ lặng. Hay cố giành tài sản để tôi đâm đơn ra tòa với đống bằng chứng rành rành này. Đến lúc ấy anh là kẻ sai nên chẳng đòi được bao nhiêu quyền lợi mà danh dự, mặt mũi còn mất hết.
Tôi nói với chồng như vậy. Chẳng cần nghĩ cũng biết anh ta sẽ chọn vế nào. Anh ta đang ở chức vị trưởng phòng, danh dự của anh ta rất quan trọng trong khi tiền có thể kiếm lại. Nhưng phải từ bỏ khối tài sản gần chục tỷ sau nhiều năm tích góp đủ khiến anh ta tiếc hộc máu.
Cô bồ khi biết anh ta phải tay trắng ly hôn thì nhảy dựng lên. Cô ta hét vào mặt tôi, chửi mắng tôi tham lam, độc ác, chồng hết yêu thì biết điều mà cho người ta ra đi yên bình, đằng này còn tống tiền nham hiểm. Rồi cô ta bắt chồng tôi không được ký, cứ để tôi kiện ra tòa đi, tiền quan trọng chứ đàm tiếu thì một dạo cũng hết.
Đến đây anh ả đã trở nên không cùng chí hướng. Chồng tôi nghiêm giọng hỏi cô ả: "Nếu anh tay trắng em sẽ bỏ anh đúng không?". Cô ta tránh cái nhìn của người tình, lí nhí phủ nhận. Nhưng kẻ ngốc cũng biết suy nghĩ thật sự trong lòng cô ta là gì. Chồng tôi thất vọng, lại quay sang muốn xin tôi tha thứ. Tất nhiên tôi chặn luôn: “Chúng ta không còn cơ hội đâu”.
Lấy được chữ ký của anh ta, tôi rút quân ra về. Thủ tục ly hôn của chúng tôi nhanh chóng được giải quyết. Tôi có gia tài lớn trong tay, thảnh thơi nuôi con và sống cuộc sống mới. Còn chồng cũ của tôi, nghe đâu đúng lúc công việc gặp trục trặc, thêm vụ tay trắng ly hôn nên cô bồ cũng chán nản mà bỏ rơi anh ta luôn. Thật đáng đời kẻ phản bội!
Theo Bảo Lan/Khám phá