Vừa bàn tới chuyện rời khỏi căn nhà có 5 người không chung huyết thống, dượng thốt lên một câu khiến tôi ước mình là con đẻ của ông
Biếu bố mẹ chồng vài triệu, chị dâu tỏ thái độ "kênh kiệu", tôi bực tức phản ứng khiến chị sững sờ không nói được gì / Nhận cuộc gọi thông báo mẹ chồng bị tai nạn khi đang bán hàng, nhưng khi chạy đến thì thấy sự thật lại hoàn toàn khác so với những gì tôi tưởng tượng
Chào mọi người, tôi là tác giả bài viết: "Sống chung với 5 người không cùng huyết thống nhưng tôi và em gái không dám rời đi vì một nửa căn nhà của mẹ".
Tôi không ngờ bài viết của mình lại được nhiều người quan tâm và chia sẻ như thế! Tôi rất cảm kích trước sự nhiệt tình và chân thành của mọi người.
Tôi đã đọc hết những bức thư gửi về, độc giả Huyen Trang khuyên tôi nên hẹn gặp riêng dương Long ở quán cà phê và bày tỏ lòng biết ơn và sự cảm kích với sự đối xử tử tế của dượng, sau đó đề cập tới hướng chia tài sản để dượng xem xét và cân nhắc, thu xếp dần.
Độc giả Hong Tuyen thì khuyên tôi nên nhờ ba ruột nói chuyện với dượng về chuyện thừa kế...
Một vài độc giả khác cũng đồng tình rằng tôi nên nói thẳng với dượng chuyện căn nhà rồi chuyển đi nơi khác. Chỉ có 1 ý kiến rằng tôi không nên cố gắng lấy lại tài sản làm gì. Hãy buông xuôi cho lòng thanh thản.
Những lời khuyên của mọi người, tôi đều ngẫm nghĩ rất lâu. Tôi và ba ruột đã lâu không còn liên lạc. Ông đã có gia đình riêng, tôi và em Chi không muốn làm phiên tới ông nữa, tôi sẽ không nhờ ba ruột của mình, nên tôi quyết định nói chuyện riêng với dượng Long.
Tôi lựa hôm dì đưa 2 em sinh đôi về nhà ngoại chơi để gặp dượng. Tôi nói với dượng về chuyện tôi và em Chi muốn chuyển ra ngoài ở, lý do là cho gần nơi làm việc. Tôi hiện đã ra trường và đi làm ở một công ty nhỏ, lương không cao lắm nhưng tôi hài lòng với công việc hiện tại. Còn em Chi thì đã vào đại học.
Tôi đánh tiếng như vậy để xem ý dượng Long như thế nào?
Dượng Long liền phản đối. Dượng bảo nhà là của chúng tôi, chúng tôi không phải đi đâu hết. Hãy ở lại và dượng sẽ chăm sóc, lo cho chúng tôi tới khi cưới vợ gả chồng xong xuôi. Kể cả sau này, chúng tôi sinh con đẻ cái thì dượng vẫn là ông của các cháu, chúng tôi vẫn có dượng là chỗ dựa để quay về. Dượng đã hứa với mẹ tôi, giờ dượng là cha ruột của chúng tôi. Nếu chúng tôi chuyển đi thì tức là coi dượng là người ngoài, là vứt hết tình cảm mười mấy năm qua được xây đắp nên...
Dượng phản ứng rất lớn, tôi thật sự giật mình nhưng cũng thầm cảm động vì dù là đã lấy vợ mới, có thêm những đứa con nhưng dượng vẫn thương yêu chúng tôi như trước kia đã từng thế.
Dượng hỏi tôi có phải trong nhà có chuyện gì khiến tôi và em Chi không thoải mái? Có phải dì làm chúng tôi khó chịu? Hay 2 em sinh đôi khóc lóc khiến chúng tôi thấy phiền? Dượng còn nói sẽ thuê người về làm cách âm phòng để chống ồn cho chúng tôi...
Dượng càng nói thì tôi càng câm nín vì không biết phải trả lời thế nào. Dì trước nay rất hạn chế giao tiếp với chúng tôi nhưng không khiến chúng tôi khó chịu. Đợt trước mang bầu tới tháng thứ 8 nặng nề khó nhọc nhưng dì vẫn nấu cơm chờ chúng tôi về ăn mà không hề cằn nhằn nửa câu. Còn 2 em thì rất đáng yêu. Cả Vĩnh cũng rất ngoan và hiểu chuyện. Thế nên tôi chẳng có gì phải cằn nhằn, có chăng là do chúng tôi không chung huyết thống với dượng, khiến ở lại trở thành nỗi ngượng ngùng. Lúc đó, tôi ước mình và em Chi là con ruột của dượng, như thế chúng tôi có thể đường hoàng ở lại căn nhà có dượng, có các em.
Nhưng sự thật lại không được như thế.
Sau cuộc nói chuyện với dượng 2 ngày thì dì gặp riêng tôi và hỏi chuyện. Dì bảo nếu tôi và em Chi muốn chuyển ra ngoài thì dượng và dì sẽ cho tiền mua nhà. Dì không có nhiều, chỉ có hơn 1 tỷ, nhưng sẽ đi vay mượn thêm 1 tỷ nữa để mua căn chung cư tầm 2,5 tỷ cho chúng tôi. Dì bảo tôi và em Chi hãy suy nghĩ kĩ, nếu đồng ý thì dì sẽ tiến hành sớm. Còn nếu không đồng ý thì coi như không có cuộc nói chuyện giữa tôi và dì hôm nay, đừng nói lại cho dượng biết.
Tôi đoán ngay ra đây là chủ ý của dì. Dì đặt tôi vào thế khó. Để dì đi vay mượn 1 tỷ thì không biết bao giờ mới trả được, huống chi so với căn nhà mặt phố này, 2,5 tỷ chỉ bằng 1/3 giá trị mà chúng tôi xứng đáng nhận được. Trước kia, mẹ và dượng kinh doanh ở ngay tầng 1 căn nhà này nên thu nhập luôn ổn định và cao. Nhưng từ khi mẹ mất đi, việc kinh doanh không được như trước, dượng chỉ có thể duy trì kiếm sống qua ngày đủ để nuôi một gia đình đông đúc, chẳng được dư dả nhiều. Đó cũng là lý do chúng tôi tự tin rằng nửa căn nhà là của mẹ, bởi mẹ tôi là người kiếm tiền chủ lực.
Vì thế cho nên, tới giờ tôi và em Chi vẫn ở lại căn nhà này theo lời dượng, nhưng tôi biết không lâu nữa, chúng tôi buộc phải đưa ra quyết định mới. Chỉ là tôi chưa biết liệu rằng dượng có đồng ý bán nhà chia đôi tiền, hay sẽ như thế nào đây?
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
'Lỗ tròn nhỏ' ở cuối chiếc bấm móng tay ẩn chứa một chức năng, thật tiếc nếu không sử dụng
Tử vi tuổi Hợi tháng 11/2024: Khai phá tiềm năng và đối mặt thách thức
Tử vi tuổi Tuất tháng 11/2024: Thử thách chồng chất, cần bản lĩnh vững vàng
Người xưa căn dặn: 'Người quá tốt bụng thì phước ít hơn', một khi bạn hiểu được những quy luật trời ban này, phúc lành sẽ tự đến trước cửa nhà bạn
Người xưa có câu: 'Nam không nên lấy Tứ Bạch, nữ không nên lấy Tam Hoa', câu này có ý nghĩa gì? Hiện tại còn áp dụng được không?
Người xưa có câu: 'Đám cưới không tặng ô, đám tang không đưa tiền phúng sau', là vì sao?