Đời sống

Vừa bê nồi gà hầm của tôi ra, mẹ chồng tái dại mặt mày, còn cả nhà được phen cười như vỡ trận

Nhắc lại bữa cơm trong những ngàu đầu làm dâu ấy, tận giờ tôi vẫn buồn cười và xấu hổ, cũng may là bố mẹ tôi tâm lý.

Đêm nào hai vợ chồng tôi "gần gũi", mẹ chồng nằm phòng bên cạnh cũng đập chân ầm ầm "đuổi chuột" / Mẹ chồng vừa bê đồ ăn ra, thấy tôi ôm bụng nôn thốc nôn tháo, chồng vung tay tát tôi rát má

Tôi sinh ra ở thành phố, nhưng lại yêu và lấy chồng ở quê. Ngày mới dẫn nhau về ra mắt, bố mẹ hai bên ai cũng hỏi nghĩ kỹ càng chưa, vì nhiều thứ khác nhau thế, liệu có dung hòa được không. Tôi và anh khẳng định chắc nịch là được, thậm chí anh còn đỡ cho tôi, cái gì không biết thì học dần. Bố mẹ tôi vốn không câu nệ chuyện gì, miễn sao tôi thấy hạnh phúc là ông bà ủng hộ.

Tôi con một, nhà cũng khá giả nên từ bé ngoài việc học ra thì chẳng phải làm gì hết, ngay cả việc bếp núc cũng vụng về lắm, biết mỗi cắm cơm, luộc rau, còn lại các món ăn đều một tay mẹ tôi làm.

Lúc yêu tôi cũng nói với anh như thế, bù lại, anh lại nấu nướng khéo léo, về nhà tôi chơi toàn anh vào bếp, anh cũng là người có chí, hiền lành, giỏi giang nên bố mẹ tôi rất quý. Hai gia đình cũng thống nhất, sau khi cưới tôi hai vợ chồng về bên nội ở 2 tuần, sau đó lại quay về thành phố sinh hoạt, làm việc bình thường. Vợ chồng tôi ở cùng bố mẹ đẻ, vì nhà rộng, tôi lại là con một. Bố mẹ tôi sợ anh ngại, mặc cảm nên cũng khéo léo lắm, đến thời điểm này mọi chuyện vẫn rất ổn.

Tuần làm dâu đầu tiền, tôi vẫn lăng xăng làm việc vặt, chủ yếu chỉ quét dọn, còn nấu nướng vẫn mẹ chồng làm, thỉnh thoảng tôi có xuống phụ mẹ làm linh tinh, cũng có lần mẹ để tôi thử làm món nọ món kia nhưng ăn tệ quá nên bà bảo thôi cứ từ từ học sau cũng được. Tôi cùng dồn tâm huyết ghê lắm, lên mạng đọc sách, thỉnh thoảng gọi về cho mẹ hỏi cách làm món ăn, thú thực, tôi không thấy áp lực gì, chỉ thấy hào hứng, may là bố mẹ chồng dễ tính lắm, tôi cũng hay quấn quýt như bố mẹ đẻ vậy.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Hơn 1 tuần làm dâu, được ngày bố mẹ tôi đi có việc, tôi xung phong nấu bữa tối cho cả nhà, ai cũng nhìn tôi nghi ngờ, mẹ tôi còn hỏi có chắc không nhưng tôi khẳng định như đinh đóng cột là làm được. Hôm đó đọc trên mạng, thấy có món gà hầm và ngon vừa bổ dưỡng, tôi quyết tâm làm. Để tỏ thành ý, tôi còn bắt chồng đưa bố mẹ đi, tối về ăn là được. Hôm đó tôi háo hức đi chợ, mua gà xong mới chật ra ở chợ quê không sẵn, nhớ lại mấy lần mẹ chồng thịt, tôi bắt tay vào làm, cả tiếng đánh vật với con gà, tôi cũng thấy tội nghiệp vì nhìn con gà gần như không còn tý da nào cả.

Mọi nguyên liệu đã sẵn sàng, tôi làm giống hệt như trên mạng dạy, tôi cắm cơm và luộc rau. Đến 7 giờ tối, bố mẹ và chồng về, tôi bày mâm ra sẵn sàng. Mẹ chồng hỉ hả, mùi gà tần thơm quá, nay chắc có món ngon rồi đây. Tôi hào hứng lắm, nhất là lúc mẹ mở nồi gà ra, mùi thơm bốc ra ngào ngạt, nhưng khi vừa gắp thử một miếng lên, mặt mẹ chồng biến sắc, mọi người đồng loạt nhìn vào, là nguyên chiếc mề gà còn nguyên bọc, còn có cả thóc và rau lẫn trong thịt. Mẹ tôi tái mặt, chồng và bố chồng thì cười như vỡ trận, tôi thì xấu hổ kinh khủng. Sau đó chồng xuống bếp rán thêm đĩa mang lên, may là còn rau luộc để ăn cùng cơm. Lúc lên phòng, thấy tôi nghệt mặt, chồng còn ôm bụng cười trận nữa.

Mọi người không ai nhắc đến "nỗi xấu hổ" ấy của tôi thêm một lần nào nữa, nhưng thật sự tôi không quên được. Cũng may là bố mẹ chồng dễ tính, chẳng để bụng chuyện gì, sau lần đó về Hà Nội, tôi nhờ mẹ đẻ bổ túc thêm, cũng biết sơ sơ vài món. Nghĩ lại đúng là chuyện đùa nhưng thành kỷ niệm chắc cả đời tôi không bao giờ quên được.

1
 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo

Có thể bạn quan tâm