Bị coi là Hoàng đế 'côn đồ' nhất lịch sử Trung Quốc, đây là lý do Lưu Bang mang 'tiếng xấu ngàn thu'
Nữ nhân tài sắc duy nhất dám cự tuyệt long sủng của hôn quân Hán Thành Đế, nhưng lại khiến nhà vua khâm phục hoàn toàn / Phi tần nhận sủng ái bậc nhất trong lịch sử Trung Quốc: Được phong thành Thái hậu ngay khi Hoàng đế vẫn còn tại thế và khỏe mạnh
>> Xem thêm: Cuộc chiến khốc liệt của hậu cung Trung Quốc xưa: Những cách hành xử tàn ác
Trong lịch sử phong kiến Trung Hoa, nhà Hán được đánh giá là một vương triều tương đối lớn mạnh và để lại nhiều thành tựu.
>> Xem thêm: Vén màn bí mật đằng sau việc lùng sục quả phụ của Tào Tháo
Nhắc tới triều đại này, ngoài vị vua tại vị vào thời đỉnh cao thịnh trị là Hán Vũ Đế, hậu thế còn nhớ tới tên tuổi của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Ông chính là vị Hoàng đế có công khai quốc, đặt nền móng cho cơ nghiệp 400 năm của Đại Hán.
Tuy nhiên nhìn lại cuộc đời của Hán Cao Tổ, không khó để nhận thấy ông phải chịu nhiều tiếng xấu như "tiểu nhân", "lưu manh". Thậm chí có ý kiến còn cho rằng, Lưu Bang có thể xem là vị vua "côn đồ" nhất trong lịch sử Trung Hoa.
>> Xem thêm: Đế vương si tình: Chuyện tình kỳ lạ của hoàng đế Trung Quốc
Điểm đáng nói là nguyên nhân tạo nên danh tiếng không mấy vẻ vang của Hoàng đế khai quốc nhà Hán lại bắt nguồn từ ba sự việc "nói có sách, mách có chứng" dưới đây.
Vị Hoàng đế sẵn sàng bỏ quên người thân trong lúc nguy nan chỉ vì mải mê hưởng thụ
>> Xem thêm: Một đêm hối hận và day dứt cả đời của Càn Long
Hán Cao Tổ (256 TCN – 195 TCN), húy Lưu Bang, là vị Hoàng đế khai quốc của triều đại nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc. Ông cũng là người đã chiến thắng trước đối thủ Tây Sở Bá vương Hạng Vũ trong trận chiến Hán Sở tranh hùng nổi tiếng năm nào.
Tuy nhiên theo đánh giá của các nhà sử học nước này, tính cách và con người của Lưu Bang bị cho là hoàn toàn trái ngược với đối thủ Hạng Vũ. Trong khi Tây Sở Bá vương được miêu tả là người khí khái, anh dũng, thì Lưu Bang xuất thân ít học, từ khi còn trẻ đã có rất nhiều thói xấu.
>> Xem thêm: Khám phá cách níu kéo thanh xuân "cải lão hoàn đồng" của Võ Tắc Thiên
Về điều này, "Cao Tổ bản kỷ" có miêu tả Lưu Bang là người "thích rượu và gái". Cuốn "Chính sử Trung Quốc qua các triều đại" cũng đưa ra dẫn chứng, ngay tới cha ruột ông là Lưu Thái Công từng bất bình tới nỗi mắng con trai mình là "đồ vô lại".
Có ý kiến cho rằng, Lưu Bang lúc sinh thời từ sớm đã không được lòng bố mẹ ruột của mình là bởi bản thân ông cũng không mấy coi trọng tình thân.
Năm xưa khi Hạng Vũ tiến đánh Tề quốc, Lưu Bang đã nhân cơ hội chiếm được Bành Thành vốn là địa bàn của Tây Sở Bá Vương. Vì nơi đây cách quê nhà không xa, ông từng có ý định sẽ đi đón người thân đến Bành Thành.
Thế nhưng sự thực là sau khi đánh hạ được thành trì này, Lưu Bang chỉ lo thu thập tiền của, hưởng thụ mỹ nữ mà bỏ quên cả người thân ruột thịt.
Rất nhanh sau đó, Hạng Vũ đã đem quân phản kích đối thủ họ Lưu. Kết quả là Lưu Bang với 56 vạn quân thủ thành đã bại trận nhục nhã trước 3 vạn quân ít ỏi trong tay Tây Sở Bá vương.
Bấy giờ, cha ruột Lưu Bang là Thái Công cùng người vợ Lã Trĩ đều bị quân Sở bắt. Thiết nghĩ nếu Lưu Bang thực sự coi trọng người thân, nhanh chóng đón họ trở về bên mình ngay sau khi đánh hạ được thành trì thì đã chẳng có kết cục để phụ thân và nương tử rơi vào tay giặc.
Có giai thoại còn truyền lại rằng, có lần Hạng Vũ khi bắt được cha Lưu Bang liền đẩy ông lên trước đoàn quân và nói:
"Nếu người không rút lui, ta liền phanh thây cha ngươi".
Nào ngờ Lưu Bang chẳng hề do dự mà đáp lại:
"Hai chúng ta từng kết nghĩa huynh đệ, cha ta cũng chính là cha ngươi. Nếu ngươi nhất định muốn nấu thịt cha mình thì nhớ phần ta lấy một bát canh".
Trước sự cạn tình cạn nghĩa đến mức bất chấp an nguy của người thân như vậy, Hạng Vũ không còn cách nào, đành phải hạ lệnh thả cha Lưu Bang.
Ba lần vứt con để thoát thân, sự cạn tình của Lưu Bang từng khiến thuộc hạ phải lên tiếng
Trở lại với trận chiến tại Bành Thành, có thể nói đây là một trong những thất bại thảm hại nhất trong cuộc đời cầm quân của Lưu Bang. Nếu lúc bấy giờ không kịp thời chạy trốn, vị Hoàng đế khai quốc của Hán triều rất có thể đã bỏ mạng dưới lưỡi kiếm kết lưỡi từ quân Sở.
Khi đó, Lưu Bang cùng mấy chục người thân tín vội vã tháo chạy. Ông cùng Hạ Hầu Anh đã phải ngồi xe ngựa để lén lút trốn khỏi Bành Thành.
Không ngờ trên đường tẩu thoát, Lưu Bang bất ngờ gặp lại hai người con của mình. Đó chính là Hán Huệ Đế Lưu Doanh cùng Lỗ Nguyên công chúa sau này.
Dưới tình thế cấp bách, thuộc hạ của ông là Hạ Hầu Oanh đã ôm hai đứa trẻ ngồi lên xe ngựa.Thế nhưng bấy giờ, người của Hạng Vũ truy đuổi rất gắt gao phía sau. Vì sợ mình rơi vào tay giặc, Lưu Bang đã làm ra một hành động vô cùng tuyệt tình.
Khi ấy, ông một mực cho rằng vì hai con của mình đã khiến cho xe ngựa chạy chậm hơn nên đã đạp cả hai đứa trẻ xuống ngựa. Hạ Hầu Anh thấy vậy liền vội vàng ôm con của quân chủ lên xe.
Thế nhưng Lưu Bang liên tiếp lặp đi lặp lại hành động này tới ba lần. Bấy giờ, ngay tới Hạ Hầu Anh cũng không khỏi bất bình mà nói rằng, dù nguy cấp tới đâu cũng không thể vứt bỏ con cái.
Nghe xong câu ấy, Lưu Bang mới miễn cưỡng để hai người con ruột được ngồi chung xe ngựa để chạy trốn cùng mình.
Dùng "mưu hèn" đánh lén Hạng Vũ - tỳ vết khó gột rửa trong cuộc đời cầm quân của Hán Cao Tổ
Trong trận chiến Hán – Sở tranh hùng, đã từng có lần Lưu Bang cùng Hạng Vũ thỏa thuận đình chiến và ký hòa ước. Tây Sở bá vương khi đó không phòng bị gì, vừa thỏa thuận xong đã hạ lệnh rút binh.
Thế nhưng Lưu Bang sau khi nghe xong ý kiến của thủ hạ liền quyết định tấn công từ phía sau nhằm thừa cơ đánh lén Hạng Vũ. Tuy nhiên khi ấy binh lực trong tay đối thủ rất mạnh, quân Hán chẳng những không thành công mà còn bị quân Sở đánh cho đại bại.
Dù nước cờ dùng "mưu hèn" ấy chẳng thể làm nên đại sự, nhưng chiêu trò đánh lén này cũng khiến thanh danh của Lưu Bang càng thêm tỳ vết.
Chính những câu chuyện "nói có sách, mách có chứng" trên đây đã khiến tên tuổi của Hán Cao Tổ Lưu Bang từ lâu bị gắn liền với những từ như "lưu manh", "tiểu nhân".
Cổ nhân có câu "hổ dữ không ăn thịt con", nhưng vị quân chủ họ Lưu ấy chẳng những không coi trọng tình thân mà còn sẵn sàng vứt bỏ con mình để bảo toàn mạng sống cho bản thân.
Vì vậy cũng không hề điều khó hiểu khi hậu thế "ưu ái" tặng cho Lưu Bang danh hiệu Hoàng đế "côn đồ" nhất trong lịch sử Trung Hoa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo
Xem nhiều nhất
Ngư dân bất ngờ vớt được khối gỗ ước tính hơn 3.455 tỷ đồng
Nhặt bừa viên đá chặn cửa nhiều thập kỷ, cụ bà đến khi mất cũng không biết mình từng sở hữu báu vật
Chỉ 4 cao thủ có thể đánh bại Cưu Ma Trí trong Thiên Long Bát Bộ: Ba trong đó là sư huynh đệ
CLIP: Quạ đen phản đòn xuất sắc, hạ gục chim ưng để thoát hiểm
Cận cảnh khu mộ 50 tỷ đồng của vợ cũ vị đại gia nổi tiếng nhất Bình Dương
Cao thủ có con mắt tinh tường nhất của Kim Dung: Cả đời nhận 4 đồ đệ, hai trong đó là đệ nhất thiên hạ