Mặc dù cuối Thế chiến II người Mỹ sử dụng bom cháy truyền thống để triệt phá các thành phố của Nhật Bản, ý tưởng chế tạo “vũ khí sống” xuất hiện vào đầu những năm 1940, đã được thử nghiệm thành công tuy chưa sản xuất hàng loạt, và đã đi vào lịch sử với cái tên “bom dơi”….
Việc sử dụng động vật trong chiến tranh không mới, phổ biến nhất là ngựa, chó, chim bồ câu…. Ý tưởng sử dụng những con dơi với vẻ ngoài khá kỳ dị cho mục đích quân sự thuộc về bác sĩ phẫu thuật nha khoa ở Pennsylvania (Mỹ) Little S. Adams - người quen thân với Tổng thống Mỹ Roosevelt và phu nhân. Rất có thể, chính sự quen biết cá nhân với gia đình Tổng thống đã góp phần rất lớn vào việc dự án của ông được chấp thuận phát triển và nhận được nguồn tài trợ cần thiết.
Ý tưởng tạo ra một loại vũ khí khác thường đến với vị nha sĩ khi trên đường về nhà chứng kiến đàn dơi rời khỏi hang động Carlsbad ở New Mexico. Hình ảnh đã gây ấn tượng mạnh tới nha sĩ này cùng với tin Nhật Bản tấn công căn cứ hải quân Mỹ tại Trân Châu Cảng. Chưa đầy một tháng sau khi Mỹ chính thức tham gia Thế chiến II, Adams đã đề xuất tạo ra một loại vũ khí mới trong một lá thư gửi trực tiếp tới Nhà Trắng vào tháng 1/1942.
Tổng cộng có 17 loài dơi sống trong Công viên Quốc gia Carlsbad nhưng chỉ đến gần đây, người ta mới có đủ công cụ để thống kê số lượng chúng. Năm 2005, các nghiên cứu được thực hiện bằng máy ảnh nhiệt hiện đại cho thấy có tới 793.000 con dơi sống trong hệ thống hang động vào thời kỳ cao điểm; trong các hang động ở Texas, quần thể dơi lên tới hàng chục triệu cá thể. Adams đã chọn những con dơi môi gấp Brazil và những con dơi gần gũi với dòng này để tạo ra “bom”.