DNVN - Vua mắc bệnh "hóa hổ", thân thể mọc đầy lông, ngứa ngáy khó chịu, thần trí cuồng loạn, gầm thét như hổ suốt ngày. Triều đình phải làm cũi vàng nhốt vua.
Lý Thần Tông (1116 – 1138) tên thật là Lý Dương Hoán - vị hoàng đế thứ năm của triều đại nhà Lý nước Đại Việt. Ông trị vì từ năm 1128 đến khi qua đời năm 1138, tổng cộng là 10 năm. Ông vốn là cháu của vua Lý Nhân Tông. Lý Nhân Tông không có con nối dõi nên đã truyền lại ngôi báu cho cháu.
Một số sách lịch sử chép rằng vua Lý Thần Tông mắc bệnh "hóa hổ", thân thể mọc đầy lông, ngứa ngáy khó chịu. Theo khoa học hiện nay, vua Lý Thần Tông có thể mắc bệnh rậm lông, tên khoa học là Hypetrichosis, còn gọi là bệnh "người sói", "ma sói", "hội chứng người sói".
Theo "Đại Việt sử ký toàn thư", căn bệnh lạ của vua Lý Thần Tông cuối cùng được thiền sư Minh Không chữa khỏi. Vua phong nhà sư Nguyễn Minh Không làm quốc sư của nhà Lý. Theo sử sách, lúc 21 tuổi, vua Lý Thần Tông mắc chứng bệnh lạ, lông lá mọc khắp cơ thể, cuồng loạn, gầm thét như hổ suốt ngày. Triều đình phải làm cũi vàng nhốt vua.
Thiền sư Nguyễn Minh Không (1065-1144) được cho là đã chữa lành căn bệnh này của nhà vua. Ông là cao tăng nổi tiếng của triều đại nhà Lý đồng thời được xem là người sáng lập nhiều ngôi chùa nhất ở nước ta và được tôn vinh là ông tổ nghề đúc đồng.
Lý quốc sư Nguyễn Minh Không tên húy là Nguyễn Chí Thành, sinh tại xã Đàm Xá, phủ Tràng An (nay thuộc Gia Viễn, Ninh Bình). Ông còn có đạo hiệu Không Lộ, từng tu ở chùa Không Lộ (Nam Định) và được thờ ở núi Không Lộ (chùa Thầy ngày nay).
Trên cương vị quốc sư, Nguyễn Minh Không đã dựng tới 500 ngôi chùa trên đất Đại Việt. Nhiều ngôi chùa lớn còn tồn tại đến ngày nay như Bái Đính, Cổ Lễ, Non Nước (Ninh Bình), Quỳnh Lâm... Quốc sư Minh Không là vị thiền sư sáng lập nhiều ngôi chùa nhất Việt Nam.
Vốn là thiền sư giỏi về Phật pháp, có công chữa bệnh cho vua Lý, ông tổ của nghề đúc đồng, sau khi qua đời, thiền sư Nguyễn Minh Không được tôn là đức Thánh Nguyễn bên cạnh chức danh Quốc sư triều Lý.
Doanh Doanh (tổng hợp0