Khám phá

Khi nữ sinh đua đòi, thả phanh luyện... nhậu

Thay vì những lời động viên nhau học sớm ra trường để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của cha, mẹ thì những trí thức tương lai lại khuyên nhau học chơi, học nhậu. Thấy người khác vui tưng bừng, họ cũng rủ nhau mua đồ về phòng để luyện...

Rủ nhau học nhậu

 

Quên đi công việc học tập của mình, chỉ mới khăn gói lên TP.Hồ Chí Minh chưa được bao lâu, nhiều sinh viên đã trở thành ma men lúc nào mà ngay chính bản thân mình cũng không biết.

 

Sinh viên thì có hàng nghìn lý do để nhậu, nhất là đối với sinh viên năm nhất: Buồn, nhớ nhà, được tự do, muốn thử tiểu lượng, không để mất lòng những người đi trước và để thể hiện mình không nhà quê… vậy nên phải học nhậu.

 

Sau nhiều ông việc thi cử, chọn trường cuối cùng Dũng cũng đậu vào Đại học Nông Lâm với điểm số đứng trong tốp cao nhất trường. Tuy nhiên, vừa đậu đại học Dũng đã bắt đầu làm quen với bia rượu. Từ cuộc nhậu đầu tiên khi biết mình đậu đại học, Dũng chỉ uống hết một chai bia đã không biết đường về. Vậy mà khi học kỳ một của năm đầu kết thúc, Dũng đã dám lớn tiếng thách thức nhiều người cùng đọ “đô”.

 

Thanh (sinh viên Đại học Nông Lâm), sau những ngày miệt mài trên giảng đường, nhưng kết quả học tập không như ý muốn. Buồn vì kết quả học tập, cậu bắt đầu lao vào những cuộc nhậu không biết ngày tháng.

 

Đường lên giảng đường của Thanh thưa dần, nhưng đường đến các quán nhậu mãi cứ nhiều lên. Bạn ở cùng phòng Thanh cho biết: “nửa tháng thì cậu ấy say mất 14 ngày rưỡi rồi. Cứ sáng đi tối về, nghĩ là lên giảng đường, nhưng khi về tới phòng là cả phòng lại chạy toán loạn kiếm xô, chậu cho nó”.

 

Không chỉ riêng những cậu sinh viên, mà các nữ sinh cũng không chịu thua kém. Với phương châm không biết được ra đời từ khi nào “đã là sinh viên là phải biết nhậu”. Và cả cách nghĩ, không biết nhậu hay tiểu lượng kém thì ra trường sẽ khó xin việc vì không có chén rượu đưa bước.

 

Thế rồi, không ít sinh viên nữ cũng rủ nhau đi học nhậu. Lúc đầu chỉ chung nhau một chai bia, nhưng lâu dần của ai người ấy cạn.

 

Không ngại bất cứ một cuộc nhậu nào, Giang (sinh viên Đại học Giao thông Vận tải) không ngại nâng ly chúc bất kỳ ai, đã nâng ly là phải cạn. Theo Giang khi mới vào Sài Gòn chỉ ngửi thấy mùi bia, rượu là không chịu nổi.

 

Cũng chỉ vì không biết nhậu nên đi đâu Giang cũng bị nhóm bạn nhốt ở phòng, lúc đầu thì cũng thấy mọi chuyện bình thường, nhưng được thời gian cô bắt đầu cảm thấy buồn bực trong người và cũng muốn theo mọi người góp vui. Bắt đầu tập với từng ngụm bia một, chỉ đến lần nhậu thứ 3 là Giang có thể cạn 100%.

 

“Bây giờ một tuần mà không được một lần nhậu tới bến là tớ thấy khó chịu”. Nhưng khi mọi người đã tới bến thì Giang không hề hấn gì.

 

Hương, cô sinh viên dáng người nhỏ con, điềm đạm không ai nghĩ cô biết nhậu và có thể nhậu giỏi đến như vậy. Hương nói, tớ không thích đi nhậu và cũng không thích bị ai ép, nhưng khi đã ép rồi thì tớ sẽ chiều cho tới bến. Ngồi cùng bàn nhậu với Hương là Tuấn, Sỹ.

 

Dù đã chối nhiều lần nhưng bị Sỹ nói khích nên Hương đã chấp nhận cạn ly với hai bạn. Cứ tưởng cô chỉ uống một ly cho có, không ngờ vừa đặt ly xuống Hương tiếp tục rót tiếp rượu vào ly của mình và lần này là cô chúc chứ không phải hai bạn nam. Cuối cuộc nhậu, người duy nhất có thể tự về được là Hương chứ không phải là Tuấn và Sỹ.

 

Học nhậu quên học chữ

 

“Con gà ghét nhau tiếng gáy”, thấy đàn anh, đàn chị cứ lâu lâu lại kéo nhau đi ăn nhậu, hát hò thì các bạn khóa dưới cũng ruột gan cũng nóng lên bừng bừng. Cộng với những lời động viên chân thành của những người đi trước “không biết đi vài lần sẽ biết” hay “sinh viên mà không biết ăn nhậu thì chỉ uổng cả một đời" nên sinh viên ngày càng nổi lên trào lưu nhậu.

 

Thay vì những lời động viên nhau học sớm ra trường để đền đáp công ơn nuôi dưỡng của cha, mẹ thì những trí thức tương lai lại khuyên nhau học chơi, học nhậu. Đã vậy, nhiều sinh viên không biết nhậu, nhưng thấy người khác vui tưng bừng nên cũng muốn học, họ rủ nhau mua rượu bia, đồ nhậu (cóc, xoài, lẩu…) về phòng để luyện dần...

 

Không ít bạn luyện rượu, bia mà quên luyện chữ để sau 4 năm đại học không thể lấy nổi tấm bằng. Nhìn bạn bè ra trường, công ăn việc làm ổn định còn mình thì cứ còn học mãi buồn, chán, xấu hổ… lại nhậu cho quên cái “sự đời” sao mà trớ trêu với mình.

 

 

Chiến phẩm sót lại sau mỗi cuộc nhậu của sinh viên

 

Hải (sinh viên Đại học Bách khoa), khi mới chân ướt, chân ráo vào giảng đường rất chăm lo việc học, không theo bạn bè, nhậu nhẹt. Nhưng sau những lời nói bóng, gió của đám bạn cùng với những lời động viên nhiệt tình của những đàn anh đi trước, Hải cũng bắt đầu thử tiểu lượng của mình.

 

Tuy không uống được, nhưng vì cái sĩ diện của thằng đàn ông, Hải cũng cố gắng cho tới khi mọi người phải thay nhau cõng về. Không chịu thua bạn bè, Hải cùng một số bạn lập thành một nhóm “học nhậu”.

 

Cứ sau giờ lên lớp cả nhóm lại đứa xoài, đứa ổi, đứa cóc và tất nhiên là không thể thiếu món chính là rượu. Có công mài sắt, có ngày nên kim. Chỉ sau một thời gian Hải đã không phải để ai đưa mình về sau những cuộc nhậu tới bến. Tuy nhiên, cái giá mà Hải nhận được sau những ngày tháng vất vả cho cả việc học kiến thức và nhậu là tấm bằng Đại học vẫn còn bị treo trong trường.

 

Không chỉ vậy, sau những lần chén chú, chén anh, chén thù, chén tạc bắt đầu quay sang gây chuyện với chính bạn nhậu và những người xung quanh. Giảng hòa có nhưng đổ máu cũng không ít. Đã vậy, các bạn còn lôi kéo những sinh viên năm nhất mới bắt đầu làm quen với cuộc sống xa nhà. Với hy vọng, một ngày các em sẽ là những người bạn tâm giao, cùng nhậu, cùng chơi rồi cùng không thể ra trường.

 

 

Theo Dân Việt

 
 

End of content

Không có tin nào tiếp theo

Cột tin quảng cáo