Stinger: Cơn 'ác mộng' với chiến trường Syria
Cường quốc quân sự số hai NATO hết tên lửa sau 2 tuần tham chiến tại Syria? / Quân đội Nga hứng chịu tổn thất nặng về người tại Syria
Ngày 5/3, một chiếc máy bay không người lái (UAV) được xác định là Ababil-3 của Iran đã bị bắn rơi khi đang hoạt động trên vùng nông thôn Bắc Aleppo bằng một quả tên lửa Stinger.
Theo Southfront, nhiều khả năng chiếc Ababil-3 đã bị lực lượng thân Thổ Nhĩ Kỳ bắn hạ. Vụ tấn công này cũng đồng nghĩa với việc, dòng tên lửa do Mỹ sản xuất này đang trở thành nỗi ám ảnh với bất kỳ mục tiêu đường không nào tại Syria.
Bởi trước đó, lực lượng phiến quân được Thổ Nhĩ Kỳ hậu thuẫn ở Idlib đã nhiều lần dùng Stinger bắn hạ UAV, trực thăng quân sự Syria và không ít lần khiến chiến đấu cơ Nga phải phóng mồi bẫy thoát thân khi hoạt động tại Idlib.
Tên lửa FIM-92 Stinger bắn rơi Ababil-3. |
Sự nguy hiểm của FIM-92 Stinger có lẽ Không quân Liên xô là lực lượng biết rõ nhất khi hoạt động chiến đấu trên chiến trường Afghanistan.
Sau khi Mỹ chuyển giao loại tên lửa này cho Taliban năm 1986, mỗi năm Liên Xô đã phải chịu tổn thất từ 150-200 máy bay các loại. Theo thống kê, trong 10 tháng đầu khai triển, 187 tên lửa Stinger được phóng ra đã bắn rơi 140 máy bay.
Stinger thậm chí còn đủ sức đe dọa cả các tiêm kích MiG của Liên Xô, làm thay đổi đáng kể cục diện chiến trường. Không ít ý kiến cho rằng Stinger là một trong những yếu tố khiến Liên Xô sau đó quyết định rút quân khỏi Afghanistan.
Từ đó đến nay, sự nguy hiểm của Stinger vẫn không thay đổi khiến Không quân Nga từng nhiều lần tổ chức huấn luyện cho phi công cách vô hiệu loại tên lửa này. Trong những cuộc thao diễn này, các phi công thuộc Lục quân và Không quân tiền phương đã sử dụng các máy bay Su-25 và trực thăng Mi-28.
Trong thao diễn, các phi công Nga phải thực hiện tất cả các khoa mục bay lý thuyết và thực hành, đáp ứng các tiêu chuẩn về hướng dẫn bay đối với phi công, khắc chế hệ thống phòng không và thực hành tấn công mục tiêu mặt đất.
Trong số các nội dung trên, đáng chú ý có nội dung khắc chế hệ thống phòng không đối phương. Với nội dung này, các phi công Nga đã phải học cách vượt qua tổ hợp tên lửa phòng không vác vai FIM-92 Stinger của Mỹ.
Cùng với những bài bay thao diễn, một số quả tên lửa FIM-92 Stinger Mỹ sản xuất đã được sử dụng cho nội dung khắc chế hệ thống phòng không. Căn cứ vào cáp nối, các chuyên gia cho rằng Stinger đã được sử dụng kết hợp với thiết bị huấn luyện tiêu chuẩn M134 hoặc một thiết bị tương đương nào đó của Nga.
Kết quả những buổi huấn luyện này không được Nga tiết lộ nhưng người ta chỉ biết rằng, Su-24 và cả cường kích thế hệ mới Su-34 của Nga đến nay vẫn chưa có cách khắc chế nào tối ưu hơn ngoài việc phải dùng mồi bẫy khi gặp phải đòn tấn công từ Stinger.
Được biết, Stinger tương tự như các tên lửa phòng không mang vác thế hệ đầu Redeye hoạt động theo nguyên lý tầm nhiệt. Tuy nhiên, hạn chế của Redeye là khả năng dễ bị "mù" hoặc lạc hướng do các nguồn nhiệt khác ngoài máy bay như mục tiêu giả do máy bay đối phương phóng ra.
Tốc độ bay của tên lửa do Redeye phóng ra cũng dễ bị đối phương phát hiện và chạy thoát. FIM-92 Stinger khắc phục nhước điểm của Redeye nhờ khả năng dò tìm mục tiêu được nâng cao. Tên lửa Stinger dài 1,52m, đường kính 70mm và nặng 10,1kg. Stringer có thể tấn công mục tiêu ở khoảng cách 4,8 km và độ cao từ 180 - 3.800m.
Tên lửa được phóng ra nhờ một động cơ nhỏ để tạo khoảng cách an toàn cho xạ thủ trước khi hệ thống cung cấp nhiên liệu rắn 2 tầng được kích hoạt, giúp Stinger đạt tốc độ 2,2M.
Đầu nổ của tên lửa nặng 3kg, hoạt động theo nguyên lý chạm nổ, được gắn kíp nổ và đồng hồ hẹn giờ tự hủy. Dù không phải là thiết kế mới nhưng đến nay, dòng tên lửa do Mỹ sản xuất này vẫn chứng minh được sức mạnh khi nó có thể bắn hạ cả những mục tiêu tối tân thế hệ mới.
End of content
Không có tin nào tiếp theo