Tìm kiếm: Đi-chợ
Chẳng biết từ bao giờ chốn phồn hoa đô hội kia đã cuốn tôi đi, khiến tôi chìm đắm trong guồng quay cơm áo gạo tiền đó mà quên đi có một nơi luôn ngóng chờ tôi về. Nếu hôm nay đây không phải vì tiện chuyến công tác, có lẽ tôi đã không về Vu Lan báo hiếu cùng bố mẹ.
Đời tôi chưa bao giờ gặp phải chuyện gì khiến mình sốc thế này, tôi đứng loạng choạng, chiếc bánh gato cũng rơi xuống.
Vì quá uất ức, lại nghe những lời đó nên mẹ tôi ngất lịm. Bố tôi thì nóng mặt nhưng không nói gì thêm nữa.
Em chồng cùng tuổi tỏ vẻ coi thường chị dâu, tôi im lặng nhẫn nhịn rồi "phản đòn" khiến cô ta bẽ mặt
Vì cùng tuổi với tôi nên em chồng tỏ rõ thái độ kinh ghét, coi thường. Cô ta xưng hô mày - tao, luôn tỏ vẻ bề trên để ra lệnh. Nhưng khiến tôi không thể nhịn là vì cô ta dám đứng trước mặt mẹ tôi và nói rằng bà sang xin tiền.
Tôi không bao giờ quên được những hành động mà bố mẹ chồng đã làm.
Tôi nghe lý do mua xe ô tô 2 tỷ của vợ mà cười ra nước mắt.
Vẫn biết mẹ chồng tính tiết kiệm thái quá, nhưng với cả thông gia còn tính toán như vậy thì thật... cạn lời.
Tôi đã không muốn gây khó chịu, tạo áp lực trong gia đình. Nhưng chồng tôi càng lúc càng quá quắt khiến tôi phải ra tay trị anh một trận. Và trong trận chiến ấy, tôi còn có sự giúp sức của chính bố chồng mình.
Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Dù có thai 6 tháng nhưng bụng của chị dâu em không giống những người phụ nữ khác. Em hoang mang còn bị mẹ mắng cho. Đến buổi trưa hôm đó, mọi sự mới ngã ngũ.
Chúng tôi, hai người cũ từng thương nhìn nhau mà không khỏi xúc động. Tôi đã hỏi luôn về đứa bé, vì sao nó lại có khuôn mặt giống Thúy và đôi mắt giống tôi đến vậy. Nếu cô ấy lấy chồng Tây, sao đứa bé lại có nét thuần Việt đến vậy.
Một, hai ngày đầu Nga còn cố ăn được, chứ một tuần liền ăn như thế đúng là nhìn thấy trứng mẹ chồng đưa cô đã rùng mình.
Bố chồng đập tay xuống bàn nói tôi ghê gớm, hỗn láo rồi đuổi ra khỏi nhà. Về đến nhà tôi vẫn bực dọc và thấy bố chồng vô lý. Đã không chăm chút, lo lắng cho con cái lại còn đòi hỏi phụng dưỡng.
Có những hôm tôi về nhà, thấy bình sữa đã pha sẵn. Tôi hỏi vợ thì cô ấy vui vẻ trả lời đó là sữa của con.
Em chồng mới ở chơi có hai tuần thôi mà tôi tưởng như em ấy đã ở cả năm nay rồi và không biết đến bao giờ em ấy mới chán cảnh thành thị nhớ quê hương đây.
End of content
Không có tin nào tiếp theo































