Tìm kiếm: Ảnh-minh-họa.
Mẹ chồng gặp tôi khóc lóc, mắng mỏ, oán trách một hồi. Tôi khó xử quá, bảo chồng bình tĩnh lại, đừng đuổi em chồng đi nhưng anh ấy không nghe.
Lan kể, nghe em chồng nói mà cô sững hết cả người vì không thể nghĩ Vân lại có thể suy nghĩ như vậy. Không thể nhẫn nhịn hơn...
Em cứ nghĩ mẹ chồng "khác máu tanh lòng", sẽ khó sống chung nhà lắm. Nhưng hình như quy luật đó đã bị mẹ chồng em phá vỡ mất rồi.
Thật không ngờ, mẹ chồng em lại vất vả vì mẹ con em đến thế. Em ân hận quá!
Em tưởng mẹ chồng ky bo nên mới mừng quà cưới 3 chỉ vàng. Nào ngờ mấy hôm sau, em đã được mở mang tầm mắt.
Lúc đầu tôi cũng hơi buồn, vì người thông báo cho tôi lại là một cô bạn chứ không phải em gái.
Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh, bảo tôi đừng hiểu lầm.
Cả đời này em sẽ không quên những gì đã xảy ra ngày hôm đó. Con chạy theo em gào khóc gọi mẹ, còn mẹ chồng thì xua tay bảo lái xe hãy chạy thật nhanh.
Trước khi đi, Lan đem tiền trong két gửi sạch vào ngân hàng, sổ tiết kiệm mang tên cô. Ở nhà, mẹ chồng bắt đầu phải chi tiền thì cũng biết xót của.
Cứ ngỡ lấy được người chồng giàu có thì cuộc sống của chị em tôi sẽ được thuận buồm xuôi gió nào ngờ là vật cản cho tình cảm chị em.
Lan kể, nghe giọng chồng thủ thỉ to nhỏ bên trong mà Lan ngây người, cảm giác vừa hụt hẫng vừa thất vọng tột độ về chồng. Cố giữ bình tĩnh, cô quay ngược về phòng.
Bản thân thì không giỏi hơn ai nhưng mẹ chồng tôi lại thích so sánh tôi với người khác.
Nếu đêm đó, em không đuổi chồng ra khỏi nhà, liệu anh có rời xa mẹ con em không?
Bản thân tôi rất thương em chồng, nhiều lúc thấy em ấy đánh con mình, tôi cũng không nỡ trách móc.
Không tin nổi là chị ấy có thể mở miệng nói những câu lạnh lùng như thế.
End of content
Không có tin nào tiếp theo