Tìm kiếm: BỐ-CHỒNG
Anh không đáng được tha thứ. Có lẽ, cuộc sống này vẫn vậy. Anh đánh mất gia đình chỉ vì một phút ham vui.
Đây là tâm sự của cô vợ tên T. (Hà Nội). Đó là 1 hành trình dài từ khi gặp áp lực sinh con cho đến cả những chuỗi ngày có con sau này.
Tôi nhìn số tiền hiển thị trên màn hình điện thoại mà không thể tin được. Vậy là thế nào?
Nghe tiếng rầm rầm, tôi mở cửa thì thấy chị giúp việc, bên cạnh là cặp vợ chồng trẻ đang cáu giận, lời họ nói khiến tôi sửng sốt không tin vào tai mình.
DNVN - Quyết định này của bà chẳng khác nào “tung đòn cuối” làm cả nhà sững sờ.
Tôi là người mở lời đầu tiên sau khi bố chồng đọc bản di chúc.
Nghe tiếng đập cửa rầm rầm của anh, tôi và mẹ chồng theo lệnh ông nên đành nằm im không dám ho he. Anh gọi điện cho ông, bố chồng tôi chỉ nói một câu: “Mày cứ đi ăn nhậu luôn, đừng về nữa nhà này nữa”.
Khi xem xong, chồng tôi quay sang người phụ nữ đang mang thai kia cho cô ta 1 cái tát trời giáng, cô ta vội vàng bỏ chạy mất hút còn mẹ chồng thì ngồi sụp xuống đất khóc lóc than trời.
Đây là tâm sự của cô vợ tên T. (Hà Nội). Đó là 1 hành trình dài từ khi gặp áp lực sinh con cho đến cả những chuỗi ngày có con sau này.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Ngày em gọi điện về thông báo kết quả, cả nhà tôi ai nấy đều bàng hoàng và thương em lắm.
Quyết định của mẹ chồng chẳng khác nào "tung đòn cuối" khiến cả nhà ngã ngửa.
Vợ chồng tôi quen nhau cách đây gần 4 năm. Ngày đó, cô ấy là chủ của tôi. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã ấn tượng vô cùng.
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
Tôi im lặng đi vào nhà bố mẹ chồng. Cửa không khóa, tôi nghe tiếng tiếng con nít khóc, theo đó là tiếng của mẹ chồng tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo