Tìm kiếm: Bố-mẹ-chồng
Chắc phải có chuyện gì đau buồn lắm, bố chồng tôi mới đứng khóc dưới bếp như thế?
Cầm hai cuốn sổ tiết kiệm trên tay, tôi hoang mang và không biết phải làm gì với lời dặn dò của bố.
Tôi biết anh ấy ở bên nhà người bạn, tôi đã qua tận nơi muốn nói chuyện rõ ràng với chồng thì anh đều né tránh không gặp.
Cầm tờ di chúc trên tay, tôi rối loạn và sợ hãi thật sự. Đặc biệt là ánh mắt như muốn "ăn tươi nuốt sống" của hai người chị chồng.
Cô hàng xóm "thính" lắm, cứ đến giờ nhà tôi dọn cơm là có mặt liền.
Vợ chồng tôi lấy nhau được 5 năm nhưng mới có con được gần 2 tuổi. Chuyện có con cũng là do bên gia đình tôi thúc giục mãi thì vợ mới chịu đẻ. Cô ấy cứ trì hoãn hết năm này sang năm khác, lúc thì viện cớ sức khỏe yếu, lúc thì bảo là chưa chuẩn bị sẵn tinh thần làm mẹ.
Sau đó, tôi đã hẹn anh rể đến một quán cà phê và nói chuyện thẳng thắn.
Câu hỏi của con trai giống như nhát dao găm vào trái tim tôi...
Vợ chồng anh cả lấy lý do cần mặt tiền buôn bán, hơn nữa họ là con trưởng nên phải được thừa kế mảnh đất mặt đường đắt tiền kia.
"Mày cút, nhà tao không có loại con dâu hư hỗn, mất dậy như mày" - bố chồng hầm hầm đuổi tôi.
Gia đình nhà chồng tôi quá lương thiện, lại rất tâm lý với con dâu. Ông bà không hề biết tôi đang giấu một bí mật động trời.
Hàng xóm chẳng giúp gia đình tôi thêm hòa thuận thương yêu nhau thì thôi, đằng này chuyên có kiểu "chọc gậy bánh xe".
Trong bữa cơm lên nhà mới, thấy bố chồng vui vẻ, tôi đã đề nghị ông sang tên sổ đỏ cho chúng tôi.
Khi biết mình vô sinh, tôi đau khổ lắm. Nhưng để không là gánh nặng của chồng, tôi đồng thuận ly hôn. Mẹ chồng cũng đầy tiếc nuối, bà khóc lóc, rồi ôm tôi rất chặt. Không chỉ thế, bà còn đưa tôi 40 triệu coi bù đền bù...
Mẹ trả góp cho cậu Hưng mỗi tháng 5 triệu. Hai đứa tạo điều kiện cho em út đi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo





























