Tìm kiếm: Bố-mẹ-tôi
Trong khi cả nhà hoảng loạn gọi cấp cứu, bà chị chồng bình thản đứng dậy vào phòng ngủ vợ chồng tôi lục lọi.
Tôi sững sờ khi nhìn thấy mâm cơm mà chị dâu đang ăn.
Trâm đạp bay đôi dép của tôi ngoài cửa, quay lại dọa dẫm: "Chị cứ chờ đấy, nhớ mặt tôi!".
Bạn trai tôi bị bố chặn từ cổng, không cho đặt chân vào trong sân cùng câu tuyên bố thẳng thừng.
Nhìn thấy hành động của em dâu, tôi nóng mắt, đem hết đồ đạc của ả vứt ra sân và đuổi đi ngay giữa đêm khuya.
Nếu đặt vào vị trí của tôi, chắc ai cũng sẽ hoảng sợ mà bỏ chạy như thế thôi.
Trước khi đi lấy chồng, tôi luôn ở trong tư thế mình phải phòng bị tất cả mọi người ở nhà chồng. Chính vì vậy tôi quyết tâm không thân thiết với bất kỳ ai hết.
Hóa ra đứng đằng sau tất cả mọi chuyện lại là người mà tôi không ngờ nhất.
Khi nghe thấy những âm thanh đáng sợ ấy, tôi bủn rủn cả chân tay.
Nhất định tương lai tôi sẽ không bao giờ an phận như bố, tôi phải bơi ra biển lớn.
Chị dâu đúng là quá đáng. Anh trai tôi mới mất chưa được một tháng mà.
Những lời chị dâu nói quá thẳng thừng nhưng rất đúng làm tôi tỉnh ngộ.
Giờ gia đình tôi đang rối rắm lắm. Có nên chấp nhận người đàn ông này không?
Thật không ngờ chị dâu lại dạy con trai mình cái kiểu đó?
Chị dâu mắng chồng tôi té tát "đã nghèo còn lười", khi thấy việc chị ta làm thì tôi càng bức xúc hơn
Vợ chồng tôi không cần sự thương hại một cách quá đáng như vậy...
End of content
Không có tin nào tiếp theo