Tìm kiếm: Chăm-con
Sau nửa năm kết hôn, con trai tôi gọi điện nói vợ nó chuẩn bị sinh vào tháng 7, muốn tôi qua chăm sóc trong thời gian ở cữ.
Trong lúc chồng tôi đi công tác, tôi đã thẳng thừng đổi khóa cửa để mẹ chồng không vào nhà được.
Đừng vì tình yêu mù quáng mà làm hỏng cuộc đời.
Không biết nó nói gì với chồng tôi mà ông ấy an ủi tôi: “Thôi trời không chịu đất thì đất phải chịu trời vậy. Máu mủ nhà mình không bỏ được”.
Tôi thực sự đau đầu không biết giải quyết thế nào với người giúp việc của gia đình mình nữa…
Tôi nhìn thứ được buộc chặt, gọn gàng nằm trong túi quần áo của con mà ứa nước mắt.
"Cứ ngỡ đó là chuyện rất bình thường nhưng đến sáng hôm sau mẹ chồng mình đùng đùng sang nhà thông gia, đứng cửa chống nạnh giọng nói rất khó nghe", Vân kể.
Tôi ám ảnh những đêm nằm ôm con mà suýt rơi con xuống đất vì quá mệt mỏi, bụng thì đói cồn cào nhưng không được ăn.
Hoa luôn đặt nhà chồng lên trên hết, tận lực vun vén chăm sóc mẹ chồng hết lòng, thế nhưng động nói là mẹ Khang lại bảo: "Dâu chỉ là người dưng...".
Tôi luôn nghĩ mẹ chồng nàng dâu muốn yêu thương nhau không khó, chỉ cần có lòng quan tâm, nhưng sau những gì tôi nỗ lực thì nhận được một lời nói ráo hoảnh của bà lúc khó khăn nhất.
Cho đến ngày hôm ấy, khi nhìn Quỳnh xuất hiện trước mắt mình, Công còn ngỡ anh đang nằm mơ. Lúc này anh đang rơi vào một hoàn cảnh bất lực và tuyệt vọng vô cùng.
Cho đến trưa hôm ấy, đi gặp khách hàng về sớm, Hằng tranh thủ rẽ qua nhà định nghỉ ngơi chút. Ngờ đâu vừa tới cửa, cô nghe đã thấy đôi guốc của Vân để ở ngoài.
Tôi bị chồng mắng phung phí ngay chỗ đông người chỉ vì cái áo. Quá ức chế, tôi đưa ngay tin nhắn mới được ngân hàng gửi đến lúc chiều cho anh xem.
Bà đòi về quê và không trở lại đây nữa. Chồng tôi thấy thế nên quát tôi vài câu rồi đuổi theo giữ mẹ lại.
Là người sai nên tôi không dám nói gì, vì nếu ở hoàn cảnh đó tôi cũng sẽ lồng lộn như vậy.
End of content
Không có tin nào tiếp theo