Tìm kiếm: Công-Ty-Nước-Ngoài
Tôi chẳng dại gì về nhà mẹ, dù sao đây cũng là nhà của tôi cơ mà. Chỉ có điều sống chung với chồng khiến tôi ngột ngạt quá.
Mẹ chồng tôi cau mày: "Mỗi ngày con chỉ được ngủ với vợ 2 tiếng thôi, ngủ cùng cả đêm để mà quá sức rồi sinh bệnh ra. Còn chị, ăn mặc gì như gái gọi thế hả? Lên thay quần áo khác đi".
Tôi không thể ngờ chị dâu lại dùng kế này để đạt được mục đích của mình.
Tôi biết mình không còn xứng với người yêu nữa nhưng tôi vẫn phân vân trước yêu cầu của mẹ anh quá.
Tôi chiều vợ chẳng khác gì nữ hoàng. Thế nhưng có ai ngờ, phía sau dáng vẻ ngoan hiền, chịu đựng của vợ tôi lại là một bí mật khủng khiếp như thế.
3 năm làm việc, tôi cũng dần leo lên được vị trí quản lý, lúc này tôi gặp Ly. Em là nhân viên mới được tuyển vào bộ phận của tôi.
Nhãn hiệu thời trang toàn cầu ngày càng khó cạnh tranh với sản phẩm nội địa Trung Quốc, thậm chí có xu hướng bị tẩy chay.
Sau hai năm về sống chung với anh, giờ tôi chỉ ước mình có thể trở thành người tình của chồng, được đi ăn uống, được chiều chuộng và không phải cắm mặt tất bật với công việc nhà.
Ngày ra mắt gia đình bạn trai cứ tưởng sẽ êm đẹp trôi qua. Nhưng mọi thứ không đơn giản như tôi nghĩ, đặc biệt là lòng người quá thâm sâu khó dò.
Tôi thách thức chồng ly hôn mỗi khi giận nhau như một thói quen. Nhưng khi anh đặt kí đơn, tôi lại hoảng sợ thật sự.
Tôi thương chị quá. Ngày chị mặc váy cưới lại là ngày đau đớn nhất đời chị.
Kết quả xét nghiệm con tôi sốt xuất huyết, cần điều trị cả tuần ở viện. Tôi gọi điện cho chồng, anh ta nói gọn một câu khiến tôi điếng người.
Trong buổi ra mắt, tôi thấy bố mẹ Thành rất niềm nở, hỏi han tôi nhiều chuyện trong khi chị Quyên - chị gái anh cứ nhìn tôi rồi cúi gằm mặt xuống.
Tôi vừa đưa em bước vào cửa để ra mắt mẹ, nhưng vừa nhìn thấy cô ấy mẹ tôi đã ngất xỉu.
Chỉ sau một đêm, tôi đã có em bé và thật trớ trêu bố đứa bé lại là cậu nhân viên kém tôi 2 tuổi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo