Tìm kiếm: Giải-thoát
                            Người đàn bà mà đến con mình cũng không thiết tha nữa thì không còn xứng đáng làm vợ của tôi, làm mẹ của con tôi.
                        
                    
                            Cái giá phải trả cho những sai lầm trong quá khứ của tôi quá nặng nề và khủng khiếp mà ngay chính tôi cũng không thể nào chấp nhận nổi hay có thể tự tha thứ cho chính mình.
                        
                    
                            Vừa cưới nhau được hơn 1 tháng, bố mẹ chồng đã mua cho tôi nhà lầu, xe hơi… Cuộc sống hôn nhân của tôi như một giấc mộng mà ai nhìn vào cũng xuýt xoa. Tôi không hề biết, đằng sau đó là một bí mật.
                        
                    
                            Lúc ấy tôi cùng quẫn lắm. Tôi vội đưa cho anh ta mấy chỉ vàng mình vừa được trao rồi đuổi anh ta đi khỏi đám cưới của mình.
                        
                    
                            Đứng trước căn nhà của mẹ vợ cũ, mọi thứ vẫn chẳng thay đổi gì. Nhìn thấy tôi, bà thậm chí còn mãi mới dám xác nhận. Khi được bà mời vào nhà, tôi ngước nhìn lên ban thờ và chết sững khi bắt gặp tấm ảnh vợ cũ được đặt trên ấy.
                        
                    
                            Lấy chồng đã 3 năm rồi tôi chưa từng thấy chồng mê tín, khấn vái chùa chiền. Những chuyện như vậy toàn là tôi lo không thì mẹ chồng cũng lo toan đủ cả.
                        
                    
                            Á hậu Khánh Phương xem việc bố mẹ không ủng hộ cô đi tu là động lực để phấn đấu tu tập tinh tấn, chuyển hóa mọi người xung quanh.
                        
                    
                            Tôi gặp mẹ vợ ở hành lang nhưng bà không chỉ có một mình, bên cạnh còn có một người đàn ông khác.
                        
                    
                            Tối đó tôi lén lấy điện thoại của Khánh, mở phần tin nhắn lên thì anh đã xóa hết tin tổng đài. Tôi hoang mang nghĩ, nếu tin tổng đài thì cần gì phải xóa? Tôi bỗng nảy ra 1 ý, tìm trong danh bạ của Khánh.
                        
                    
                            Cuống quá em rụt tay lại vội vàng chạy xuống bế thằng bé làm bát cơm bà đưa bị rơi xuống vỡ. Lúc quay lên em thấy mẹ chồng mặt mũi cau có khó chịu...', cô vợ kể.
                        
                    
                            Trước đó, tôi còn nghĩ thương chị dâu. Xa chồng đã khổ, bây giờ còn bị dọa sảy thai, vậy mà chị không hề đáng thương như tôi tưởng.
                        
                    
                            Tôi đã sống một cách khác đi, tìm cho mình những công việc riêng để không còn quan tâm nhiều đến những cư xử của những người xung quanh. Thời gian dần trôi qua, tôi cũng bỏ luôn mong muốn mẹ chồng thay đổi vì tôi biết điều đấy là không thể. Chỉ là tôi tìm cách để ít phải chạm trán với bà hơn thôi.
                        
                    
                            Sau hai năm về sống chung với anh, giờ tôi chỉ ước mình có thể trở thành người tình của chồng, được đi ăn uống, được chiều chuộng và không phải cắm mặt tất bật với công việc nhà.
                        
                    
                            Vợ tôi dần dần từ lạc quan bắt đầu chuyển sang lo sợ rồi cuối cùng gần như suy sụp. Tôi biết cô ấy vì chuyện này mà rất khổ tâm. Có nhiều đêm chợt tỉnh giấc, tôi vẫn nghe thấy tiếng vợ đang khóc. Nhìn người phụ nữ mà mình yêu như vậy, trái tim này đau xót lắm thay.
                        
                    
                            Anh ta đã nói đến mức ấy thì tất nhiên tôi chẳng còn lý do gì để ở lại. Vậy là tôi thu dọn đồ đạc và chồng tốt bụng đưa tôi về tận nhà đẻ. Thả tôi ở cửa, anh ta định đi ngay nhưng bố tôi đã lên tiếng mời con rể vào nhà uống nước.
                        
                    End of content
Không có tin nào tiếp theo






























