Tìm kiếm: Gào
Một trong những kinh nghiệm người xưa để lại mà đến ngày nay vẫn nhiều người áp dụng: “Ngủ không ngang thi, nằm không che đầu, không ngủ hướng Bắc”.
Ai cũng nghĩ loài vật này đã tuyệt chủng, bởi lẽ hơn 1 thế kỷ rồi nó không hề xuất hiện. Với vẻ ngoài có một không hai, loài này vẫn được ví von là “quái vật”.
Thủy nghe bung biêng trong đầu, những cú đánh và lời chửi rủa vẫn chưa ngừng lại. Thủy là người bị cướp chồng cơ mà, sao Thủy lại là kẻ đi cướp chồng người khác cơ chứ?
Chẳng ngờ đến một ngày, có một kết quả xét nghiệm ADN được gửi thẳng đến gia đình chồng của tôi qua đường bưu diện.
Tôi cười chua chát, vứt luôn khăn tang, đi thẳng về nhà mẹ đẻ. Thấy tôi không về chịu tang chồng, ai cũng nói tôi sống không có tình nghĩa. Nhưng gia đình chồng liệu có tình nghĩa với tôi không.
Hùng hoảng loạn ôm thấy vợ, anh cũng đau đớn vô cùng. Phải mất mấy tháng thì sức khỏe của Kiều mới bình phục. Nhưng Hùng cũng thấy rõ vợ không còn như trước nữa, Kiều im lặng, ít cười nói hơn.
Vừa nghe con trai nói mà mẹ chồng em im lặng luôn. Chắc bà chẳng thể ngờ được.
Đúng lúc cô hàng xóm cũng tỉnh lại quay sang nhìn tôi. Tôi bình tĩnh lại nhìn rõ tình trạng cả tôi và cô ấy đều không mặc gì.
Dòng họ Nguyễn Đức từng được sách 'Lê Quý kỷ sự' ca ngợi là một gia tộc lớn và mạnh nhất ở Kinh Bắc.
Cách nói chuyện của em chồng làm tôi tức sôi máu, đang sẵn bực mình, tôi giang tay tát em chồng một phát vào mặt.
Nghe xong lời tôi nói, chồng tôi mới ngớ người ra, xin lỗi tôi rối rít, rồi quay sang trách mắng em gái mình.
Cô gái lạ đó rối rít xin lỗi tôi vì đã nhìn nhầm vì thật sự trông tôi giống hệt người yêu của cô ấy. Để tôi tin, cô ấy còn lấy hình người yêu của mình ra cho tôi xem.
Lần đầu mang thai, tôi không có kinh nghiệm nên vẫn đi giày cao gót. Hôm đó chẳng may sảy chân, tôi bị ngã và không giữ được con. Biết chuyện xảy ra ngoài ý muốn nên chồng không trách cứ. Chỉ có mẹ chồng của tôi là tối ngày chì chiết.
Trong lúc tôi đứng nhìn theo bóng dáng của Thắng vừa mất dạng, 1 người đàn ông từ trong quán thò đầu ra ngoài. Gã đó có vẻ bực bội, gào lên một câu chửi.
Tông Nhân Phủ là nơi này cũng thường xuyên xuất hiện trong các bộ phim cung đấu thời Thanh mà ai nghe thấy hình phạt đến đây đều khóc lóc kêu gào, thà chết cũng không chịu tới đó. Vậy rốt cuộc nơi này làm gì? Tại sao lại trở thành “địa ngục kinh dị” trong những bộ phim cung đấu thời Thanh.
End of content
Không có tin nào tiếp theo