Tìm kiếm: Hôm-qua
Trong lúc tôi đứng nhìn theo bóng dáng của Thắng vừa mất dạng, 1 người đàn ông từ trong quán thò đầu ra ngoài. Gã đó có vẻ bực bội, gào lên một câu chửi.
Nếu đặt vào vị trí của tôi, chắc ai cũng sẽ hoảng sợ mà bỏ chạy như thế thôi.
Cứ dọn cơm ra là cô hàng xóm lại có mặt ở nhà tôi. Đúng là bực mình.
Vẫn biết mẹ chồng mắc bệnh săm soi, nhưng soi đến cái mức độ này thì tôi quỳ lạy, xin miễn nhiệm kỳ làm dâu sớm.
Vừa nhìn thấy bát cơm tôi bưng ra, sắc mặt chị dâu đã tối sầm lại.
Số tiền này rất lớn nhưng nếu cầm nó thì tương lai của tôi sẽ bị đóng lại.
Vừa cúp điện thoại xong, tôi lại nhận được tin nhắn của vợ gửi đến gần như ngay lập tức.
Thật không ngờ chị dâu lại dạy con trai mình cái kiểu đó?
Đến nay, sau 19 năm bên nhau, những việc nhỏ nhặt đó đã trở thành thói quen. Phú bà không cần phải nhờ nữa mà chồng sẽ tự động làm luôn cho cô.
Từ ngày Ly vào đại học, tính cách em rất ngang bướng, những lời tôi nói em không bao giờ nghe, luôn cho bản thân là đúng. Em sống buông thả, yêu đương lăng nhăng làm tôi thật sự rất lo lắng. Nhà chỉ có 2 anh em mà giờ tôi không dạy được Ly thì yên lòng sao được.
Các anh chị chồng làm thế khiến tôi không còn lòng dạ nào chăm sóc mẹ chồng nữa.
Sau cơn nóng giận mất khôn, suýt nữa thì tôi đánh mất người đàn ông tử tế nhất cuộc đời mình.
Tối qua, tôi mở món quà mẹ kế tặng. Và rồi nguyên cả đêm, tôi mất ngủ, day dứt mãi.
Chồng tôi vội dìu bố vào nhà, pha cho ông ly nước cam. Nhìn bố gầy gò, tôi buồn đến nặng trĩu.
Hồi tôi quyết định ly hôn với chồng cũ, người đau khổ nhất có lẽ là mẹ chồng cũ. Bà thương yêu tôi chẳng khác nào con gái ruột. Nhưng cũng chính bà là người khuyên tôi nên ly hôn để tìm kiếm hạnh phúc mới.
End of content
Không có tin nào tiếp theo