Tìm kiếm: Hỗn-Hào
Đấy, em chồng tôi có sống được với nhà chồng đâu. Mới cưới được nửa năm đã ly hôn rồi cuốn gói về nhà mẹ đẻ rồi.
Tôi không thể hiểu được suy nghĩ của mẹ và vợ mình. Hơn nữa, càng không biết nên giải quyết mọi chuyện thế nào cho ổn thỏa?
Người không hiến đất được quyền nói xấu trách mắng người tặng đất, chuyện đúng là nực cười.
Dù chồng cũ có quỳ xuống cầu xin, tôi vẫn không thể cảm thông được. Thậm chí, những lời đó càng khiến tôi coi thường anh ta hơn.
Vợ chồng tôi có hai con trai, các con đều đã lớn khôn và lập gia đình. Ngày trước, vợ chồng con trai cả sống chung với chúng tôi. Đầu năm vừa rồi, em trai cưới vợ nên vợ chồng con trai cả ra xin ra ở riêng để đón dâu mới về được rộng rãi.
Đến bữa cơm, cô vờ như không đon đả mời mẹ chồng ăn, trong bụng thì cười thầm. Cô thấy bà nhấc đũa gắp ngay miếng thịt bò yêu thích, nhưng bà giơ lên nhìn rồi chậm rãi đặt xuống bát.
Thật không ngờ mẹ chồng tương lai lại là cô ấy, tệ hơn nữa là tình trạng hiện giờ của mẹ anh khiến em thấy dằn vặt kinh khủng.
Là người sai nên tôi không dám nói gì, vì nếu ở hoàn cảnh đó tôi cũng sẽ lồng lộn như vậy.
Vừa vào đến cửa nhà, mẹ chồng đứng chống nạnh, bên cạnh là 3 bà thím cùng mấy ông chú ngồi ở bàn uống nước, bà cao giọng quát...
Tôi rất muốn sống hòa thuận với mẹ chồng nhưng sao khó quá. Bởi tôi làm gì, nói gì, với mẹ chồng cũng là hư, là sai cả.
Từ ngày hai đứa cháu ruột về sống cùng với gia đình, mẹ chồng tôi chẳng hiểu sao lại muốn sang nhà tôi ở, để rồi nhiều chuyện buồn cứ thế xảy ra.
Tôi nhìn theo bóng mẹ chồng trong đêm khuya tăm tối mà nước mắt rơi không ngừng.
Là con trai ruột mà anh tôi còn vô tâm vô tình như thế thì làm sao tôi dám trách chị dâu, trách cháu trai nửa lời đây?
Đấy, em chồng tôi có sống được với nhà chồng đâu. Mới cưới được nửa năm đã ly hôn rồi cuốn gói về nhà mẹ đẻ rồi.
Sau câu nói của Hoài, Phòng liền rối rít xin lỗi vợ và thay đổi luôn thái độ với đằng ngoại.
End of content
Không có tin nào tiếp theo