Tìm kiếm: IDC
Gặp lại vợ cũ tôi vô cùng bất ngờ, bây giờ trông cô ấy xinh đẹp hơn trước rất nhiều.
Ngày trước tôi thương chị dâu bao nhiêu thì giờ tôi thấy giận chị bấy nhiêu. Tôi từng thương nể chị là người phụ nữ sống kiên cường, tình nghĩa. Vậy mà giờ chị lại khiến tôi và mẹ thất vọng.
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Chị mong rằng sau này có chuyện gì anh cũng sẽ chia sẻ với mình chứ không một mình chịu đựng nữa. Rồi gia đình anh chị sẽ lại hạnh phúc như những ngày ban đầu.
Sau hôm đó, tôi cảm thấy thái độ của chồng thay đổi rất nhiều. Anh không thường nói chuyện với vợ, cũng không còn những hành động thân mật như trước. Tôi có linh cảm cuộc hôn nhân của mình sẽ xảy ra chuyện. Đêm đó, vào đúng 12 giờ, anh gọi tôi dậy thú nhận mọi tội lỗi.
Quả thật thì ngày cưới của Linh dù biết bạn trai giàu có nhưng cô không ngờ anh lại là con của một tổng giám đốc giàu có ở trong nước.
Tôi có linh cảm vợ đang giấu mình điều gì đó. Tôi đi đến tủ lạnh xem thì thấy có rất nhiều đồ ăn, nhưng sao bữa cơm chẳng bao giờ có những món này.
Nhìn gương mặt sửng sốt của chồng tôi hiểu mình đã thắng. Sống với nhau hai chục năm, hơn ai hết tôi hiểu tính chồng.
Tôi bắt đầu khóc không ngừng từ lúc đó cho đến khi về tới nhà. Chồng tôi luôn ôm lấy tôi, tôi nghe tiếng anh thở nghẹn ngào.
Ngày trước chính bà là người không chấp nhận đứa cháu này, vậy bây giờ đòi gặp thì có ý nghĩa gì.
Không ngờ với kế sách này lại giúp tôi gở được mớ bòng bong trong người lại có cái kết mĩ mãn với người con gái tôi thương.
Đàn bà ở đời, đau đớn, ghen tuông, mệt mỏi cũng chỉ vì hai chữ “sợ mất”. Sợ không giữ được nên không được buông dù tay đã mỏi nhừ rướm máu. Sợ đánh mất nên luôn phải giữ bên mình, dù là một trái tim đã cạn nghĩa cạn tình.
Suy nghĩ trằn trọc nhiều đêm liền, tôi quyết định sẽ cho vợ một cơ hội để sửa sai và chấp nhận cô ấy là một người vợ danh chính ngôn thuận. Tôi nghĩ, tha thứ cũng chính là liều thuốc cứu vãn hôn nhân.
Sau đó, tôi phải làm đủ việc để trang trải cuộc sống, lo toan và duy trì gia đình của mình. Sáng sớm, tôi phải đến trường học phụ bán ở căn-tin, đến trưa thì phụ việc nhà.
Chưa tròn 1 tháng ngày chị tôi mất thì tôi đã nghe một tin động trời về anh rể. Người hàng xóm cạnh nhà chị tôi thì thầm kể với tôi rằng cứ tối đến là cô ấy lại thấy một người phụ nữ lạ trong nhà chị tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo