Tìm kiếm: Nghỉ-việc
Lúc bàn chuyện cưới hỏi, nhà chồng tương lai đã nói ra 4 việc trọng đại, yêu cầu tôi phải làm theo.
Tôi không biết với người khác thế nào nhưng vợ chồng tôi có quan điểm sống khá giống nhau, dù là người thân hay bạn bè thì mối quan hệ nào cũng cần có sự cho đi nhận lại. Tôi không phải Bồ Tát để có thể cứ cho đi mãi mà đối phương chẳng coi ra cái gì, lòng tốt đặt không đúng chỗ cũng là tội ác.
Cô bầu bí không 'phục vụ' được tôi thì tôi phải tìm gái...nếu cô để yên cho tôi ngoại tình thì tôi sẽ không bỏ cô đâu.
Lương tôi không thấp nên chẳng dại gì để mình phải sống khổ sở, nhất là sau khi vừa sinh xong con.
Mờ sáng tôi hoảng hốt khi tỉnh dậy trên chiếc giường sang trọng của ông bà chủ, bên cạnh là ông chủ đang còn say giấc nồng. Nhìn dấu vết in trên ga trải giường, tôi đau đớn biết mình đã mất đời con gái vào tay ông chủ…
Những ngày sau, khi trời nắng bà không chịu đến mà cứ khi nào trời mưa bà mới đến chơi với cháu. Suốt 2 tuần nay, chồng không làm ra tiền, lúc thì hai người phục vụ một đứa trẻ, lúc chẳng có ai.
Lợi dụng thời gian tôi ra chợ mua đồ, chồng đã bế con tôi bỏ đi mà không một lời từ biệt.
Thấy tôi và bạn trai suốt ngày cãi nhau inh ỏi, bác hàng xóm gọi tôi lại gần hàng rào giữa hai nhà và đưa ra một thỏa thuận làm tôi giật mình.
Dù cố dằn lòng không được so sánh nhưng Thúy thấy chồng mình thật kém cỏi. Càng ngày cô càng không thể chịu được hình ảnh một người chồng ăn bám. Thúy muốn ly hôn với chồng là vì chuyện này.
Chị dâu tôi được mọi người nhận xét là hiền lành, chịu thương chịu khó và biết điều hiểu chuyện. Chị đối đãi với mọi người xung quanh một cách chân tình, thật thà đến mức có người bảo chị hơi khờ khạo. Nhưng với gia đình tôi, chị ấy là cô con dâu rất tốt, tốt đến mức bố mẹ tôi thương chị cực kì, đi đâu cũng khen ngợi.
Bị chị hàng xóm góp ý thẳng thắn, tức mình tôi nói mức tiền "khủng" mà chồng cho tôi mỗi tháng, nào ngờ lại nhận được cái kết đau đớn.
Miệng ông gạt bà đi thế chứ bản thân ông có khi còn lo cho con dâu hơn. Chẳng thế mà lần nào tôi về muộn cũng thấy bố chồng đứng sẵn ở cổng ngó nghiêng.
Mỗi ngày bạn trai đều đón rất chu đáo, không những vậy anh còn quan tâm tới con riêng của chị.
Cho đến chiều ấy, chồng tôi gọi điện báo tối đi tiếp khách về muộn. Tôi vâng dạ đánh lạc hướng rồi bắt xe tới cổng công ty trực sẵn đợi anh.
Nhìn tấm lưng của chồng ướt đẫm nước mưa, bất giác tôi bật khóc nức nở, phần vì thương chồng phần vì trách bản thân mình đã quá vô tâm.
End of content
Không có tin nào tiếp theo