Tìm kiếm: Nhà-chồng
Sao anh lại đi lúc này? Em sắp sinh đến nơi rồi, bố mẹ ở quê thì đau ốm đều không lên được, mình em ở nhà biết làm sao đây.
Sau đó chồng tôi đòi ly hôn vợ, dù tôi có níu kéo thế nào anh cũng tuyệt tình rời đi. Anh nói những lời tổn thương tôi sâu sắc, lạnh nhạt để tôi phải đồng ý.
Tôi điếng người khi thấy cô ấy đang bế một đứa trẻ khoảng 2 tuổi, thằng bé trông rất giống chồng tôi.
Sao chị có 3 đứa con rồi mà vẫn thon gọn và lúc nào cũng tươi vui như vậy được chứ? Chị dâu chỉ mỉm cười không trả lời.
Hóa ra bác Phượng là mẹ chồng của tôi. Trước đây, mẹ chồng bỏ rơi chồng tôi, giờ bà rất hối hận muốn quay về nhận lại con và cháu nhưng chồng tôi không chấp nhận.
Tôi nhớ lại ngày trước khi chồng chia tay với nhân tình, anh nói muốn bồi thường cho cô ta một số tiền.
Em sợ quá các chị ạ, may mà gặp mấy bác hàng xóm tốt tính chứ không biết đời em về đâu nữa.
Hôm thứ 3 thì chồng em gọi em dậy nấu ăn để anh đi làm, em vâng vâng rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Osin mời ông vào nhà nghỉ chân, ông lê từng bước mệt mỏi vào nhà. Ông không cầm được nước mắt mà vỡ òa trong đau đớn khi thấy cảnh này.
Mẹ chồng đã lén lút bỏ thứ gì đó vào canh dưỡng thai của cô. Cô hốt hoảng đi kiểm tra xem đó là loại thuốc gì. Khi biết kết quả cô vô cùng choáng váng.
“Ly hôn với nó rồi tao cưới con khác cho. Hạng đàn bà không biết trên biết dưới, lúc nào cũng không coi nhà chồng ra gì thì bỏ không tiếc”.
Nhắc đến vợ là tôi thấy chán rồi, đuổi cổ về bên ngoại cả tuần nay chẳng thấy nhắn tin xin lỗi, quá quắt thế không biết.
"Chị ơi! Thế sau này chị có em bé, em bé gọi em là chú hay cậu nhỉ?\\" - câu hỏi ngây ngô mà đầy tình cảm này khiến không chỉ cô dâu mà ai nấy đều xúc động.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại khóc, chắc vì thương mình mà cũng thương lấy người phụ nữ trước mặt.
Cuối cùng nỗi oan này của tôi cũng được rửa sạch. Sáng nay mẹ chồng tôi đứng trước cửa, vừa trông thấy tôi, bà òa khóc xin lỗi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo