Tìm kiếm: Nhà-thông-gia

Mẹ chồng em gợi chuyện về một nhà hàng xóm, bà bảo: “Con dâu nhà bà Hoa đúng là không biết cách ăn ở. Con biết không, nó lấy chồng rồi còn dấm dúi gửi tiền cho bố mẹ đẻ, thật không chấp nhận được. Với riêng mẹ, con gái đã lấy chồng thì phải xem nhà đẻ như người dưng, nhà chồng vẫn là nhất”.
Mẹ tôi mất từ rất lâu rồi, bố đi bước nữa và tôi phải sống với người mẹ kế. Bà ấy chỉ thương tôi mỗi khi có bố ở bên cạnh, còn những lúc không có bố, bà bắt tôi làm rất nhiều việc, ăn kham khổ và chửi mắng suốt ngày. Còn người con trai của mẹ kế thì suốt ngày ăn ngon mà chẳng phải làm gì.
Con gái lấy được chồng thành phố, mẹ Giang mừng lắm, vậy là con bà đã khôn lớn trưởng thành rồi, không uổng công ông bà đã cố gắng cho đứa con gái của mình ăn học bao năm nay chỉ mong nó thoát được lũy tren làng, nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng.
Nhiều người ở đám cưới em cảm thấy ghen tỵ và trầm trồ với những gì mà em đã được nhận. Nhưng bản thân em lại chẳng thấy vui về điều đó. Nói đúng hơn, tất cả những món quà vật chất ấy đều mang lại phiền toái cho em.

End of content

Không có tin nào tiếp theo