Tìm kiếm: Phòng-ngủ
Chuyện là tôi và chồng lấy nhau xong thì quyết định không ăn bám bố mẹ mà dọn ra ở riêng để ông bà tận hưởng cuộc sống an nhàn không phải phục vụ con cháu. Tôi và chồng cũng bảo nhau, sau này có con có cái thì cũng phải tìm cách tự lo chứ đừng có về bắt ông bà hai bên đã phải nuôi con cả thời trẻ rồi đến già lại phải chăm cháu.
Sẽ có lúc một trong hai người, hoặc tệ hơn là cả hai người, rơi vào tình trạng chán chường cuộc hôn nhân đang có.
Tôi vò tờ giấy trong tay, lao thẳng ra khỏi nhà của người yêu. Có lẽ là vì tôi bị phản bội quá đớn đau nên không muốn nhìn thấy mặt người yêu nữa.
Khi mua nhà, dù căn nhà lớn hơn số tiền dự kiến nhưng vì có 3 phòng, lại hợp lý trong thiết kế nên vợ chồng em đã đồng ý mua. Lúc căn nhà hoàn thiện, các con em vui lắm. Chúng còn nói cuối cùng cũng có phòng riêng của mình.
Tôi có chìa khóa nhà của anh nên có thể vào được dễ dàng. Khi bước vào nhà, tôi chết sững nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ phòng ngủ. Trong lòng tôi như có lửa đốt, linh tính không lành.
Tôi hỏi chồng nhiều lần nhưng anh chỉ nói chắc do con anh gần gũi với cô giúp việc nhiều hơn nên mới thế. Tôi nghe cũng bán tín bán nghi.
Tôi từng nghe ai đó nói rằng, đau quá tự khắc buông. Giờ thì tôi đã đau đủ nhiều để ra đi buông bỏ hết. Từ giờ, tôi chỉ sống vì hai con của mình.
Nếu không phải em chồng tự nói ra, có lẽ cả đời này tôi cũng không biết mình đã từng có một số tiền lớn như thế.
Minh thấy đầu óc choáng váng, không thể tin vào những gì mình đã nghe thấy. Hóa ra suốt 4 năm sống cùng nhau, Yến vẫn nhớ mong người yêu cũ.
Tôi ngỡ ngàng khi thấy mẹ chồng đi vào một căn phòng bỏ không phía sau vườn. Tôi tá hỏa khi thấy bà lấy nhang ra đốt. Trong phòng kia có một cái bàn thờ nhỏ, trên đó có một tấm hình của người phụ nữ.
Tôi ngồi kiên nhẫn đọc từng chiếc đơn có dấu hiệu nhòe chữ hoặc có cái đã bị vò nát. Bàng hoàng hơn khi nghe vợ mình nhẹ nhàng thú thật từng lời.
Tôi vừa đến chơi, chị gái đã kéo tôi xuống nhà bếp rồi thì thầm một câu vào tai.
Ả nhân tình cứ hét toáng lên như cho cả thiên hạ này biết đây là người chồng ngoại tình của em. Nhưng chồng em không còn để ý đến cô ta, chỉ lo chạy đến đỡ em vào lại viện khám.
Anh không đáng được tha thứ. Có lẽ, cuộc sống này vẫn vậy. Anh đánh mất gia đình chỉ vì một phút ham vui.
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
End of content
Không có tin nào tiếp theo