Tìm kiếm: Phòng-trọ
Phản ứng của cô ấy quá lạnh lùng, quá đơn giản, như thể cô từng trải qua điều đó rồi.
Sau khi gặp và nói chuyện với người phụ nữ kia, tôi quyết định đi thăm chồng ở trại giam.
Sau 1 tháng được làm "người tự do", Chương có chút hối hận, chán nản với những mối tình chớp nhoáng và vị fastfood ngập ngụa trên người. Anh mở block vợ cũ xem dạo này cô ấy thế nào.
Mẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
Anh cả về quê chở bố ra thành phố chữa bệnh và chăm sóc bố tận tình suốt những ngày nằm viện. Ngày xuất viện anh còn giành quyền nuôi bố nữa làm vợ chồng tôi rất yên tâm.
Tưởng sẽ được đoàn tụ với chồng sau nhiều tháng xa cách, ai ngờ đó là đêm cuối cùng 2 người gần nhau.
"Sao có thể ăn ở như thế này được trời?", chủ nhà thốt lên sau khi chứng khiến căn phòng mình cho thuê bị biến thành... bãi rác.
Bao lâu nay, tôi luôn im lặng để giữ hòa khí nhưng càng nhún nhường thì hàng xóm càng lấn tới.
Trước khi về quê, chồng tôi đã báo trước với bố là sẽ về quê làm ăn và đã được ông đồng ý. Tới đầu ngõ, mẹ chồng ra đón chúng tôi với thái độ kinh ngạc...
Bố mẹ chồng giàu có là vậy, tại sao lại để con cháu sống trong nghèo khó?
Vợ chồng tôi đã vay mượn anh em mỗi người một ít để xây ngôi nhà 2 tầng khang trang, sau này sẽ kiếm tiền và trả nợ sau. Tuần vừa rồi chúng tôi xây xong phần thô, số tiền đã chi hết khoảng 400 triệu.
Chị bảo từng là bạn thân một thời với Thanh nên hiểu rất rõ cô ấy. Ngày học cấp 3, Thanh sống bất cần, yêu đương lăng nhăng, nhiều lần cãi lời bố mẹ bỏ nhà đi theo bạn trai.
Tưởng sinh con ra sẽ là cơ hội để tôi đòi lại sự công bằng, nào ngờ là dấu chấm hết cho những tính toán nhiều tháng nay của tôi.
Tôi không ngờ Phú lại làm thế với tôi giữa chỗ đông người.
End of content
Không có tin nào tiếp theo