Tìm kiếm: Phế-Đế
Hoàng đế thích món 'rượu, thịt chó' nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc là Tống Hậu Phế đế Lưu Dục, một hôn quân thời Nam - Bắc triều (420-589) để lại những vết đen trong sử sách.
Ông là kẻ khiến người ta ghê sợ bởi chứng nghiện quan hệ tình dục quái dị, ăn chơi trác táng, hung ác nhất lịch sử Trung Quốc.
Dù sắc nước hương trời và xuất thân danh giá nhưng Sơn Âm công chúa lại có tính lả lơi, đam mê nam sắc đến vô độ.
Hoàng hậu vốn được coi là bậc mẫu nghi thiên hạ cũng không tránh khỏi tiếng gọi con tim, sẵn sàng “cắm sừng” các bậc “cửu ngũ chí tôn” để đi theo tiếng gọi của tình yêu.
Tào Tháo là một kẻ gian hùng, hành vi gian trá nhất của ông chính là không chiếm đoạt ngôi vị hoàng đế.
Câu chuyện trộm vợ của vua cha nổi tiếng nhất có lẽ là chuyện của Hoàng đế Đường Cao Tông Lý Trị và người mẹ kế bị Lý Trị chiếm đoạt không ai khác chính là vị nữ hoàng nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc: Võ Tắc Thiên. Võ Tắc Thiên vốn tên thật là Võ Chiếu, sinh năm 625, trong một gia đình quý tộc ở tỉnh Sơn Tây của Trung Quốc.
Đinh Phế Đế tên thật là Đinh Toàn (974-1001). Ông là con út của Đinh Tiên Hoàng, lên ngôi năm 979, sau khi vua cha và anh trai Nam Việt Vương Đinh Liễn bị ám sát.
169 năm lịch sử với 24 vị hoàng đế, thời kỳ ấy các bậc minh quân vô cùng hiếm mà phần lớn đều tàn bạo, háo sắc, hoang dâm. Nhân vật tiêu biểu cho giai đoạn ấy chính là Tiền Phế Đế - Lưu Tử Nghiệp, hoàng đế với chứng nghiện loạn luân một cách quái dị.
Có nhiều vị vua Việt Nam có tài văn học, từng viết sách, như vua Trần Nhân Tông, Trần Thánh Tông, Lê Thánh Tông, Thiệu Trị nhưng ít sách viết các vua đọc sách như thế nào.
Dù làm vua một nước, họ không thể quyết định số phận của mình, thậm chí phải đón nhận kết cục cay đắng. Dưới đây là 8 vị vua như thế trong lịch sử Việt Nam.
Tướng mạo phản trắc của người này từ sớm đã bị Tào Tháo nhìn ra. Thế nhưng người khét tiếng đa nghi như Tào Mạnh Đức cũng không dám xuống tay trừ khử nhân vật này.
Trước khi soán ngôi nhà Trần, lập nên nhà Hồ, Hồ Quý Ly đã thao túng quyền lực trong triều đình nhà Trần suốt nhiều năm.
Ngọc tỷ truyền quốc là quốc bảo, là vật tượng trưng cho quyền lực tối thượng của Hoàng đế Trung Hoa, bắt đầu từ thời Tần Thủy Hoàng và được truyền qua nhiều triều đại và biến cố trong lịch sử Trung Quốc. Muốn củng cố tư cách hoàng đế của mình, các vua chúa dù là cướp ngôi hay được nhường ngôi, thường tìm cách chiếm cho được "ngọc tỷ truyền quốc".
Vốn được mệnh danh là một kẻ gian hùng, hành vi gian trá nhất trong đời Tào Tháo chính là không chiếm đoạt ngôi vị hoàng đế.
Cứ ngồi trên xe cho dê dẫn đi, dê dừng ở đâu thì ông sẽ ngủ lại ở đó.
End of content
Không có tin nào tiếp theo