Tìm kiếm: Phụng-dưỡng-bố-mẹ
Nhưng thông tin tiếp theo mới thực sự làm mọi người không khỏi ngỡ ngàng.
Bản thân thì không giỏi hơn ai nhưng mẹ chồng tôi lại thích so sánh tôi với người khác.
Thấy tôi về, cô ấy chầm chậm ngẩng lên nhìn tôi với ánh mắt vô cùng khó tả. Tôi vô tâm không nhận ra, vui vẻ đưa hoa cho cô ấy rồi nắm tay kéo vợ ra sân khoe chiếc xe tôi muốn tặng.
Tôi kiên quyết không đưa số tiền đó thì chồng đòi ly hôn.
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Vợ chồng tôi tận tình chăm sóc bố mẹ những năm cuối đời nên đáng được hưởng số vàng đó.
Hôm qua đi làm về, thấy cả nhà ngồi ghế đợi tôi, trên bàn còn có tờ xét nghiệm ADN. Tôi cầm tờ giấy lên xem thì chết lặng người, tôi và bố không phải cha con, chỉ có anh cả là con của bố tôi. Vậy bố tôi là ai.
Bà hỏi tôi số tiền kia đã vào tay chưa hay phải đợi khi nào nhận phán quyết chính thức từ tòa án.
Đi làm được bao nhiêu tiền, chồng đều giấu giếm gửi về đằng nội. Chi biết nhưng không nói, ấy vậy vẫn bị mẹ chồng kể xấu là "ki kiệt, ăn ở không biết điều".
Vợ chồng tôi bận đi làm, không về thăm hỏi thường xuyên được, bố mẹ chồng không thông cảm mà chỉ trách suốt.
Tôi là dâu út trong một gia đình truyền thống 3 thế hệ. Vì nhà chồng tôi rất rộng nên vợ chồng tôi sống cùng bố mẹ và cả vợ chồng anh cả. Anh chị đã có 2 cháu. Mọi sinh hoạt cũng khá phức tạp vì đôi khi trái giờ giấc, quan điểm sống.
Tôi thực sự rất sốc về cách hành xử của gia đình chị dâu.
Hỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
Giây phút biết mình bị bệnh hiểm nghèo, anh mong muốn những ngày tháng còn lại được bù đắp cho hai đứa con ruột mà mình đã cố tình “bỏ quên” chúng sau khi ly hôn. Thế nhưng, cả hai đều từ chối nhận sự bù đắp của người cha chỉ có sinh mà không có dưỡng.
Bố mẹ anh nói rất nhiều nhưng tôi không muốn nghe nữa, vì nghe không lọt tai. Tôi không hiểu thời buổi nào rồi mà còn có những cái “luật” như vậy nữa.
End of content
Không có tin nào tiếp theo