Tìm kiếm: Sau-khi-chết

Việc chôn cất phổ biến nhất ở Tây Tạng là Thiên táng, hay còn gọi là Điểu táng. Cơ thể người chết được đưa lên đỉnh núi cao, người ta sẽ tiến hành róc thịt, đập vụn xương và cơ để bầy kền kền dễ bề ăn hết được, trong lúc những người thân của người đã mất ngồi lặng lẽ đọc kinh xung quanh.
Giữa đêm mùa đông giá rét của hơn 20 năm trước, những bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện như những bóng ma đột nhập vào khu mộ cổ. Tiếng xà beng, tiếng búa chim bổ liên hồi vào lợp hớp chất rắn chắc. Một lỗ rộng chừng 10 phân trên nắp quan tài đã bị chỏng thủng. Đúng vị trí đó trên ngực người quá cố là 1 viên ngọc màu xanh quý giá...
Hầu hết những người Chà Và lớn tuổi đang sinh sống tại TP HCM đều khẳng định người có công đem món thịt dê phổ biến cho người Việt là ông B. Ahamad - người Ấn Độ. Năm 1939, ông Ahamad sang Malaysia tuyển chọn những chú dê, cừu ngon lành nhất đưa sang Sài Gòn bằng đường biển.

End of content

Không có tin nào tiếp theo