Tìm kiếm: Về-làm-dâu
Trong tiệc cưới có tiết mục trao quà cho đôi trẻ, bà nội anh lên nắm tay em, đặt vào tay em một vật nhỏ nhỏ. Em chỉ nghĩ là đôi chỉ vàng, vì bà làm gì có tiền đâu. Không ngờ...
Em không biết phải nói ra bí mật kinh hoàng này như thế nào và nói với ai?
Em cứ nghĩ mẹ chồng "khác máu tanh lòng", sẽ khó sống chung nhà lắm. Nhưng hình như quy luật đó đã bị mẹ chồng em phá vỡ mất rồi.
Thật không ngờ, mẹ chồng em lại vất vả vì mẹ con em đến thế. Em ân hận quá!
Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh, bảo tôi đừng hiểu lầm.
Em không hiểu sao bà lại làm thế. Em đã dồn hết tâm huyết cho bữa tiệc ấy, vậy mà...
Mẹ chồng em thật quá đáng. Đáng lẽ bà phải thấy biết ơn chứ không phải trách móc con dâu như thế này.
Mẹ chồng em đúng là có một không hai trên đời này. Không phải em nói xấu mẹ chồng nhưng em không chịu đựng nổi bà ấy rồi.
Sau đợt bệnh đó, mẹ chồng và em dâu tôi chẳng nhìn mặt nhau nữa.
Ai ngờ, số tiền 1 tỷ mà bố mẹ chồng cho để mua nhà, tôi thấy nó nặng nề hơn cả gánh nặng vật chất.
Ngày hôm qua là ngày nghỉ, lúc tôi đi tập thể dục buổi sáng về, tôi sửng sốt thấy mẹ và em tôi cùng với rất nhiều đồ đạc để trước cửa nhà. Tôi nóng mặt hỏi mọi người đến nhà có việc gì, sau đó liền mang hết đồ bỏ ra cổng.
Tôi có thể lạnh lùng từ chối chồng cũ nhưng với em gái anh, tôi lại không thể cứng rắn xa cách được.
Với họ, Hân như 1 người "máu lạnh", thấy em chồng "chết" không cứu thành thử trước kia bố mẹ chồng quý Hân bao nhiêu thì giờ họ lạnh nhạt, thờ ơ với cô bấy nhiêu.
Chỉ những lúc hoạn nạn mới biết chân tình, có lẽ bây giờ mẹ chồng tôi mới nhận ra điều đó.
Sống chung nhà nhưng em dâu cứ tìm cách gây xích mích rồi nói xỉa xói khiến tôi bực bội suốt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo