Tìm kiếm: Về-nhà-ngoại
Khi biết chuyện mẹ chồng bảo hết 3 tháng cữ mới được về, giờ về xa xôi thằng cu con nó ốm, còn nếu cứ quyết định về thì đừng bao giờ lên nữa. Biết thừa văn của mẹ chồng tôi lần nào chẳng vậy nên tôi phải nghĩ cách để trị lại.
Lúc mới về làm dâu vợ tôi bã bị mẹ soi xét vì chửa trước. Cũng vì đứa bé nên mẹ tôi mới đồng ý cưới chứ bình thường là mẹ tôi cũng không đồng ý đâu vì bảo không thích cô ấy. Còn vợ thì bảo lấy tôi vì yêu và vì đứa con thôi chứ mẹ chồng như vậy cũng chẳng muốn lấy.
Dù không kế hoạch nhưng phải 3 năm sau cưới em mới có bầu. Thật sự lúc ấy em lo lắm. Chỉ sợ không đẻ được thì toi vì lão nhà em không những là con trưởng mà còn là trưởng tộc.
Mẹ tôi luôn khao khát anh trai lấy vợ và sinh cho bà những đứa cháu nội để bế. Trải qua nhiều mối tình cuối cùng anh trai tôi cũng chịu lấy vợ, những ngày đầu cuộc sống chung giữa mẹ chồng con dâu rất tốt, gia đình anh chị cũng rất hạnh phúc.
Sau khi con gái sinh ra, mâu thuẫn gia đình ngày càng nhiều hơn và cuối cùng chúng tôi quyết định chia tay để đổi lấy sự yên ổn.
Tôi khổ sở quá mọi người ạ, người ta có tin vui thì mọi người trong nhà đều vui mừng còn tôi bị cả nhà chồng quay lưng vu vạ tội ngoại tình.
Tôi với vợ bằng tuổi, không quá sốt sắng việc có con nên đồng ý với vợ. Hơn ai hết, tôi hiểu quãng thời gian qua vợ mình tận tụy với công việc và khát khao thăng chức như thế nào.
Linh cảm có điều gì không ổn, tôi hỏi Hiền đưa cho xem sổ tiết kiệm của cả hai đứa. Cô ấy tái mặt, lắp bắp nói không thành lời.
Câu chuyện về nhà ăn Tết tuy quen thuộc nhưng cứ đến độ cuối năm nó lại là vấn đề được thảo luận trong mỗi gia đình.
Mới sinh con được nửa tháng, em đã phải dậy làm việc vì không chịu được những lời rầy la của chị chồng.
Đúng ngày sinh con thì em phát hiện tiền dự phòng bị chồng lấy mất. Vì thế mà sinh được vài tháng, em đã phải cắn răng đi kiếm tiền.
Bố tôi nói là gia đình sẽ chịu trách nhiệm trả hết số tiền nợ 120 triệu cho vợ tôi. Còn bên ngoại sẽ phải đón vợ tôi về để chăm sóc cả đời.
Tôi bảo mình đã báo với bố mẹ rồi và không có nghĩa vụ phải xin phép. Tôi nói mình đã là mẹ rồi, có phải con nít đâu mà phải đi thưa về gửi.
Thấy tình hình ngày càng căng thẳng tôi bảo bà ngoại về quê, chứ ngày nào cũng nghe thấy những cuộc cãi vã của hai mẹ không cẩn thận tôi bị mắc chứng bệnh trầm cảm mất.
Chồng tôi trẻ con quá, anh luôn hành động bồng bột và chẳng bao giờ biết suy nghĩ cho người khác.
End of content
Không có tin nào tiếp theo