Tìm kiếm: Xuất-viện
Tôi vẫn hương khói cho mẹ vợ đều đặn, nuôi dạy con trai thật tốt.
Lời chị nói khiến anh trai tôi ngượng chín mặt và xấu hổ vô cùng.
Đang nằm bẹp sau tai nạn, thấy cả nhà chồng kéo đến thăm, tôi chỉ muốn có lỗ nẻ để chui xuống đất vì quá xấu hổ.
Sau đấy bà gửi lên cho tôi chục triệu nhưng tôi giận gửi trả lại vì trong hoàn cảnh ấy tôi chỉ cần sự quan tâm, thương yêu của mẹ, không cần tiền.
Tôi rất sốc khi phát hiện ra mẹ chồng bí mật lắp camera trong nhà riêng của tôi để xem tôi chăm sóc chồng có tốt hay không.
Đôi mắt tôi tồi sầm lại khi nhìn thấy chiếc bụng bất thường của con dâu khi đang thay đồ.
Khi tôi mang thai đứa con thứ hai, chồng tôi bắt đầu thay đổi. Anh thường xuyên vắng nhà, viện lý do công việc bận rộn.
Những ngày ở viện ngắn ngủi nhưng anh tưởng như cả thế kỷ. Thường ngày đều có vợ làm giúp mọi việc như lau người, dìu vào nhà vệ sinh, nhưng giờ chỉ có một mình, đối với anh những việc đó như cực hình.
Hôm đó khi về tới nhà, nghĩ đi nghĩ lại tôi chủ động gọi điện cho chồng cũ, bảo con nhớ anh và tôi có thể đưa con tới gặp anh được không. Anh đồng ý.
Sức khỏe mẹ tôi rất tốt, từ trước đến nay bà không mắc bệnh gì, sao lại ngất được chứ.
Tôi gọi điện cho chồng, tiếng thuê bao tút tút kéo dài thê lương như con đường về nhà ngoại vậy. Ở ngay trước mặt thôi mà tôi không thể đi được.
Em gái của chồng Nguyệt năm nay cũng hơn 30 tuổi, ế chồng và có tính hay sói mói, khó gần.
Duy còn nhớ ngày đầu mới cưới, vợ chồng Duy sống rất hạnh phúc. Lúc rảnh rỗi Duy thường đưa Mai đi dạo phố, hoặc đi dưới trời mưa phùn, cảm giác thật là thú vị.
Đến nơi tôi phải mổ cấp cứu vì cạn ối, xém chút nữa là con bị ngạt rồi. Con sinh non phải nằm lồng kính theo dõi. Mấy tiếng sau bố mẹ đẻ tôi cũng kịp lên đến viện. Riêng chồng tôi viện lý do công việc không vào thăm vợ con.
Không lâu sau khi kết hôn lần thứ 6, chồng chị Phương cũng qua đời vì tai nạn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo