Tìm kiếm: anh-trai
Chả nhẽ tôi sẽ là em dâu tương lai của cô ta sao?
Tối về rồi, tôi cứ im lìm ôm lấy vợ. Lòng cứ nghẹn ngào, giọng nói cũng nghẹn lại: “Cảm ơn em vì bao dung, không để bụng những gì mẹ đã làm với em”. Vợ tôi chẳng nói gì, cứ xoa lấy tay tôi như đáp lại bằng sự cảm thông, thấu hiểu.
Nhờ một ly nước mà em biết được những điều ẩn khuất đằng sau vẻ "ngọt ngào, thân thiện" của gia đình người yêu.
Thấy mẹ tôi nằm bất động, những vị khách không mời kia cũng có chút sợ hãi, họ vội vàng lên xe bỏ mặc tôi gào khóc 1 mình. Khi họ đi khuất, mẹ cũng dần tỉnh lại.
Giữa thời điểm nhạy cảm giữa Anh Trai Say Hi và Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai, bình luận của Erik bị nhiều cư dân mạng đánh giá là 'kém duyên.
Ngày tôi dứt áo ra đi, người quỳ gối cầu xin tôi đừng đi không phải là chồng tôi, mà là con riêng của chồng. Con bé khóc nức nở, quỳ gối ôm lấy chân tôi.
Sau khi mẹ tôi xuất viện, anh trai cũng không về nhà mà ở bên chăm sóc bạn gái. Mẹ tôi như già đi mấy tuổi, vì anh trai tôi cũng đã hơn 30 tuổi, giờ thế này thì biết bao giờ anh mới có thể lấy vợ sinh con đây.
Sau mấy tháng đổ bệnh, tình hình của mẹ chồng tôi được cải thiện. Lần khám gần đây, bác sĩ nói sức khỏe của bà đã ổn định, giờ chỉ cần bồi dưỡng là được. Nghe thế, tôi và chồng thống nhất đưa mẹ chồng về quê.
Không kém gì chồng, vợ Hà Lê cũng chất phát ngất.
Quyết định của mẹ chồng chẳng khác nào "tung đòn cuối" khiến cả nhà ngã ngửa.
Vợ chồng tôi quen nhau cách đây gần 4 năm. Ngày đó, cô ấy là chủ của tôi. Ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, tôi đã ấn tượng vô cùng.
Tôi không thích cách xoay tiền của chồng nhưng anh kiên quyết sẽ làm.
Tôi có chút lưu luyến chồng cũ nhưng cảm thấy lòng tin giữa tôi và chồng đã chẳng còn. Dù tôi muốn về bên con, cho con một gia đình nhưng lại không đủ can đảm trở về bên chồng cũ nữa. Tôi phải làm sao đây.
Tôi nhìn chồng, vừa hạnh phúc vừa hãnh diện.
Tôi im lặng đi vào nhà bố mẹ chồng. Cửa không khóa, tôi nghe tiếng tiếng con nít khóc, theo đó là tiếng của mẹ chồng tôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo