Tìm kiếm: bế-cháu
Tôi đứng chôn chân tại chỗ, nước mắt rơi lã chã.
Em chồng lên chăm ở cữ được một tuần mà tôi chỉ muốn tống em về quê thôi.
Ra thành phố chăm sóc em dâu mới sinh. Tôi tá hỏa khi biết mình đang mắc nợ vợ chồng em ấy một khoản tiền không nhỏ.
Mẹ chồng khi thấy cảnh tượng đổ vỡ mà không trách em chồng, lại lớn tiếng mắng tôi.
"Sáng thịt kho nghệ, chiều cũng thịt kho nghệ, ngày qua ngày, không có món khác. Em không thể nuốt nổi nữa" - Đó là tâm sự của một nàng dâu khi nhìn cơm cữ mẹ chồng chuẩn bị.
Việc làm của chị dâu làm vợ chồng tôi không thể chấp nhận nổi.
Em đã cố gắng sống với chồng dù rất đau khổ và nhiều uất ức. Nhưng câu nói của anh ta khi gọi điện cho bố em đã khiến em "bừng tỉnh".
Tôi cáu quá mách với mẹ chồng thì bà chỉ ậm ờ cho qua, không bênh cũng chẳng mắng cô em chồng. Bực quá đi mất!
Chẳng biết sắp tới, liệu tôi có bị mẹ chồng gây khó dễ không...
Tôi biết mình sai rồi nhưng không biết nên làm gì để xin lỗi ông. Nhìn mâm cơm ở cữ mà bố chồng cất công nấu cho tôi, tôi càng ân hận hơn.
Hiếm khi mẹ chồng tôi gây sự với ai, nhưng hôm nay chứng kiến cảnh bà chống tay bênh con dâu với cháu nội, tôi thực sự thấy nể phục bà vô cùng!
Chửi con dâu chán chê xong, ông Phan bước ra cửa lại ngã oạch thêm cái nữa vì dẫm phải đống canh ra.
Mẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
Con trai chạy về, hụt hơi nói lại câu mà em dâu tôi nói trước mặt mọi người. Giận quá, tôi "chơi tới bến" luôn, ai mất mặt tự biết.
Khi biết mình vô sinh, tôi đau khổ lắm. Nhưng để không là gánh nặng của chồng, tôi đồng thuận ly hôn. Mẹ chồng cũng đầy tiếc nuối, bà khóc lóc, rồi ôm tôi rất chặt. Không chỉ thế, bà còn đưa tôi 40 triệu coi bù đền bù...
End of content
Không có tin nào tiếp theo