Tìm kiếm: cách-nhà
Tối về rồi, tôi cứ im lìm ôm lấy vợ. Lòng cứ nghẹn ngào, giọng nói cũng nghẹn lại: “Cảm ơn em vì bao dung, không để bụng những gì mẹ đã làm với em”. Vợ tôi chẳng nói gì, cứ xoa lấy tay tôi như đáp lại bằng sự cảm thông, thấu hiểu.
5 năm sau ngày anh bỏ đi, chị vài lần nhập viện vì trầm cảm, con chị không ít lần bệnh nặng. Vậy mà cũng qua, chị sống lại, kéo cả con một lần nữa sống tiếp một cuộc đời khác.
Con gái lấy chồng xa, nhiều khi vợ chồng tôi cũng nhớ lắm. Thỉnh thoảng gọi điện hỏi thăm thấy con gái vui là tôi cũng mừng.
Chị em tôi một mực phản đối bạn gái của bố nhưng có vẻ ông đã quá si tình rồi.
Bị chị hàng xóm góp ý thẳng thắn, tức mình tôi nói mức tiền "khủng" mà chồng cho tôi mỗi tháng, nào ngờ lại nhận được cái kết đau đớn.
Nực cười làm sao, tôi đi vào lấy muối đem ra mà nước mắt ứa nghẹn.
Liệu tôi có thể tin tưởng chồng mình?
Tôi cầm sổ đỏ mẹ chồng đưa, trong lòng rối bời, không biết phải làm gì mới phải trong lúc này.
Cả đêm đó tôi không ngủ được vì cứ nghĩ đến chuyện ấy là lại sởn da gà.
Dù đang phải đi vay mượn tiền nhưng anh hàng xóm nhất định không chịu lấy tiền bồi thường làm tôi hối hận vô cùng.
Đến trước giờ đi ngủ, đột nhiên anh trai vào phòng tôi ngồi, loanh quanh một hồi rồi anh mới nói tôi đừng nên quen T, anh có thể chơi với T nhưng không muốn T làm em rể mình.
Tôi hối hận và cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước thái độ của gia đình chồng vì chuyện có liên quan đến vợ cũ của chồng.
Mỗi lần về quê chơi, hàng xóm ai cũng khen chị dâu rất hiếu thuận và chu đáo với mẹ chồng. Cả làng chẳng có người con dâu nào tốt như chị ấy.
Cuối cùng tôi đã có cơ hội để tiếp cận với cô hàng xóm mà tôi thầm yêu trộm nhớ bao lâu nay.
Tôi vẫn thường gọi điện về hỏi thăm, động viên mẹ và cũng tin tưởng rằng anh chị ở nhà sẽ phụng dưỡng mẹ thật tốt.
End of content
Không có tin nào tiếp theo