Tìm kiếm: cam-chịu
Chỉ cần nhìn qua điện thoại cũng biết cơ thể cô ấy suy nhược đến thế nào. Tôi sốt ruột lắm, cứ nghĩ đến những đêm vợ thức bế con là lại trách bản thân. Nếu trước đây tôi không ham hố kinh doanh thì bây giờ vợ tôi đã chẳng khổ thế này.
Trong cuộc sống, có những người luôn khiến chúng ta phải kinh ngạc: Họ thấu hiểu việc đối nhân xử thế và rất chu đáo, bình tĩnh, gặp chuyện gì cũng không vội vã hay hoảng loạn, luôn giải quyết vấn đề một cách thỏa đáng.
Cuộc đời và sự nghiệp của Văn hào Nga Fyodor Dostoevsky (1821 - 1881) luôn được giới trẻ coi như một huyền thoại. Linh hồn của huyền thoại đó là hai phụ nữ, mẹ và vợ sau nhà văn.
Tôi và em làm chung một công ty. Cả hai đều có gia đình riêng nhưng chúng tôi lại lỡ phải lòng nhau trong một dịp công ty tổ chức lễ kỷ niệm ngày thành lập.
Lâu rồi tôi mới lại khóc. Khóc cho sự yếu đuối của anh và khóc cho sự bất lực của mình - tôi đã không đủ sức khiến anh thay đổi. Và cả đứa trẻ đáng yêu của tôi cũng không đủ sức kéo cha nó về cùng.
Một điều không thể chấp nhận được là chuyện anh ấy yêu cầu chị im lặng chấp nhận để anh ấy vừa có vợ, con hợp pháp, vừa có tình cũ và con riêng mà không tổn hại đến thanh danh, đến chỗ đứng trong xã hội của anh ấy.
Có công việc ổn định, nhưng vì muốn kiếm tiền nhanh, nhiều, tôi đã bỏ ra ngoài kinh doanh để rồi suýt mất hạnh phúc.
Đến cuối cùng chị cũng có thể buông tay khi đủ đau.
Suy cho cùng, duy nhất người vợ có thể chịu thiệt thòi, hi sinh và cũng nhiều cô đơn nhất. Lấy chồng rồi, gặp phải chồng tồi, phụ nữ ai mà chẳng thấy tiếc cho thanh xuân của mình.
Tôi không còn yêu anh nữa, nhưng vẫn cố níu giữ hôn nhân để được tiêu tiền của anh thỏa mái.
Tôi cũng không biết vì cớ gì tôi có thể sống đến tận bây giờ, nếu không phải vì các con, tôi đã vứt bỏ hết mọi thứ từ lâu rồi.
Tôi coi thường vợ, chê cô ấy xấu xí nên bao năm nay khinh bạc, hắt hủi, ai ngờ đâu vợ là Thị Nở trong mắt tôi nhưng lại là "vàng mười" trong mắt người đàn ông khác.
Linh Thái hậu, thụy hiệu đầy đủ là Tuyên Vũ Linh hoàng hậu, tên thật Hồ Thừa Hoa, nguyên quán ở huyện Lâm Kính, quận An Định, là hậu phi và Hoàng Thái hậu dưới thời Bắc Ngụy trong lịch sử Trung Quốc.
Có những người đàn bà cô đơn vô cùng trong chính ngôi nhà của mình. Khi không thể chịu đựng được nữa, họ dứt áo ra đi mà chẳng ngoái đầu nhìn lại căn nhà mà họ hao tổn bao nhiêu mồ hôi, nước mắt.
Em nghĩ mà vừa tủi vừa đau lòng, vợ chồng ăn ở với nhau bao nhiêu ngày tháng mà còn nghi ngờ em.
End of content
Không có tin nào tiếp theo