Tìm kiếm: cháu-nội
Linh vội chạy đến bên mẹ chồng nhỏ nhẹ: "Mẹ với anh Dũng hiểu nhầm con rồi, con thấy trong túi đó toàn là quần áo rách với cũ kỹ quá rồi, mẹ mặc làm gì nữa.
Trên đời này bác ghét nhất là loại con gái có thai trước khi cưới. Mà chắc gì đứa bé trong bụng cháu đã là con của thằng Chung nhà bác.
Ông thông gia ơi, ông bảo con gái ông đi cửa sau nhé, nhà tôi 3 đời nay kiêng chuyện rước dâu chửa trước bằng cổng chính, xui xẻo lắm.
"Đến đêm em nằm trằn trọc mãi. Thì ra mấy năm nay, năm nào mẹ chồng em cũng cho tiền cháu ngoại mua quần áo, cháu nội thì bà để mặc lại đồ cũ...", nàng dâu tâm sự.
Cho đến ngày hôm ấy, vừa ăn tối xong Hân định bế con về phòng chơi, bất ngờ mẹ con Phong gõ cửa tìm cô.
Sau đó mẹ chồng cũng đi dép được vài ngày nhưng rồi chẳng hiểu sao lại đi chân đất đến trường đón con tôi.
Bà Hà chắc mẩm lần này phát hiện Lan ngoại tình, bà sẽ có cớ đuổi con dâu ra khỏi nhà. Đến căn phòng cuối hành lang tầng 3, cửa vẫn khép hờ, bà xô cửa bước vào và chứng kiến cảnh tượng nhói lòng.
Bước chân ra khỏi khách sạn, Phương cố cúi gằm mặt để hi vọng không gặp người quen nào đó nhận ra mình. Nhưng rồi tim cô tưởng như bắt ra ngoài khi đâm xầm vào mẹ chồng đứng trước mặt. Bà chẳng những không ầm ĩ lên mà còn kéo lấy tay cô giục về: “Về nhanh đi con, mẹ nấu cháo cá chép cho mà ăn”.
Trước khi lấy chồng, em cũng là tiểu thư con nhà khá giả, được ba mẹ chiều chuộng yêu thương từ bé. Trong số những người theo đuổi em thì anh là người nhiệt tình và luôn quan tâm chăm sóc em, nên em "đổ" anh.
Hỏi ông có bao nhiêu con, thì ông nhớ có 21 đứa, của 2 bà vợ, nhưng tên của từng đứa con thì ông không nhớ được, vì đông quá.
Tôi giật mình khi thấy trên ga giường đẫm vết máu. Tôi lay gọi vợ thì em bất tỉnh vì thế luống cuống quá nên tôi gọi bố mẹ đưa vợ đi cấp cứu.
Cả cái khu phố ấy ai chẳng biết mẹ chồng Vân là người ghê gớm cho dù cô chưa bao giờ dám ra ngoài kể xấu bà nửa lời. Họ bảo Vân giỏi chịu đựng chứ phải người khác thì nó bỏ đi thẳng rồi.
Mắc bệnh “kinh quý”, phải đào hầm để sống không hề ra ngoài, rồi dẫn đến bị người em chiếm ngôi chúa, bị giam ở cung điện dưới đất đến tận cuối đời, vị chúa Trịnh này có số phận ly kỳ nhất trong lịch sử.
Tôi đi chợ về đến cổng, sững người khi nghe thấy cuộc đối thoại của mẹ chồng và anh. Mọi thứ với tôi đều sụp đổ.
Bước chân ra khỏi khách sạn, Phương cố cúi gằm mặt để hi vọng không gặp người quen nào đó nhận ra mình. Nhưng rồi tim cô tưởng như bắt ra ngoài khi đâm xầm vào mẹ chồng đứng trước mặt. Bà chẳng những không ầm ĩ lên mà còn kéo lấy tay cô giục về: “Về nhanh đi con, mẹ nấu cháo cá chép cho mà ăn”.
End of content
Không có tin nào tiếp theo