Tìm kiếm: chồng-tôi
“Ly hôn với nó rồi tao cưới con khác cho. Hạng đàn bà không biết trên biết dưới, lúc nào cũng không coi nhà chồng ra gì thì bỏ không tiếc”.
Bình thường người ta có thai thì khỏe khoắn, còn tôi nghén đến tận ngày sinh. Đã vậy, suốt 3 tháng đầu, tôi động thai đến nỗi chỉ có thể nằm treo chân một chỗ.
Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho vợ cũ hỏi vì sao cô ấy còn giữ hình cưới, nói muốn cùng cô ấy bắt đầu lại. Vợ cũ trả lời một câu khiến tôi nghẹn lời chết lặng.
Lần đầu mang thai, tôi không có kinh nghiệm nên vẫn đi giày cao gót. Hôm đó chẳng may sảy chân, tôi bị ngã và không giữ được con. Biết chuyện xảy ra ngoài ý muốn nên chồng không trách cứ. Chỉ có mẹ chồng của tôi là tối ngày chì chiết.
Nhắc đến vợ là tôi thấy chán rồi, đuổi cổ về bên ngoại cả tuần nay chẳng thấy nhắn tin xin lỗi, quá quắt thế không biết.
Ngày ra tòa ly hôn, tôi bế con nhìn sắc mặt chồng lạnh nhạt, hờ hững. Anh nhường quyền nuôi con cho tôi, còn anh chu cấp tiền nuôi dưỡng. Lúc chuẩn bị rời khỏi tòa, Quốc bất ngờ đi về phía tôi, vứt vào người tôi cái ba lô cũ trước mặt bố mẹ mình.
Tầm 9 giờ hơn, đúng thật là có người phụ nữ lạ trong nhà của chị tôi. Tôi vừa xót xa vừa căm phẫn, lập tức vào xem người phụ nữ đó là ai.
Đằng sau một người đàn ông nói không để vợ khổ sở là kẻ ôm ấp người đàn bà xa lạ không là vợ mình, là mẹ của con mình.
Bức thư mẹ chồng để lại đã dạy cho vợ chồng tôi một bài học khắc ghi suốt cuộc đời.
Hơn 5 năm sau, tôi trở thành một bà mẹ đơn thân xinh đẹp, thậm chí có nhiều người theo đuổi. Còn chồng tôi anh ta nhiều lần tìm đến tôi cầu xin tha thứ, van xin vì ngày xưa đã trót dại.
Tôi sững người trước cảnh tượng trước mắt, đứa trẻ kia chắc chắn là con của tôi! Chúng tôi chỉ mới ly hôn 4 tháng thôi mà.
Không hiểu sao lúc đó tôi lại khóc, chắc vì thương mình mà cũng thương lấy người phụ nữ trước mặt.
Trước khi lấy tôi, Tuấn đã chia tay với người cũ nhưng không ngờ cô ấy có thai. Sau khi biết anh đã lấy vợ, cô ấy một mình nuôi con, dù khó khăn cũng không tìm đến Tuấn. Đến khoảng nửa năm gần đây, vì con bị bệnh nặng nên cô ấy tìm đến Tuấn, mong anh giúp đỡ.
Cuối cùng nỗi oan này của tôi cũng được rửa sạch. Sáng nay mẹ chồng tôi đứng trước cửa, vừa trông thấy tôi, bà òa khóc xin lỗi.
Tôi vừa bất ngờ vừa hoang mang, vội vã chạy ngược đến phiên tòa để rút đơn ly hôn.
End of content
Không có tin nào tiếp theo