Tìm kiếm: chợ-búa
Quả thật là "giặc bên Ngô" đã nói trúng điểm yếu khiến tôi và chồng bẽ bàng.
Mẹ chồng ngày nào đi chợ cũng kêu thiếu đồ, tôi gửi 5 triệu tiền ăn hàng tháng mà vẫn phải biếu không thêm nửa tháng lương.
Cháu gái tuy ngoan hiền nhưng rõ ràng, con bé vẫn có thể sống với mẹ. Tại sao chồng tôi lại kiên quyết dẫn cháu về nuôi dưỡng.
Em không ngờ, người yêu mình lại có tính cách ích kỷ như vậy. Anh làm em quá thất vọng.
Biết dâu cả cố tình bắt nạt dâu út, mẹ chồng tôi đã thẳng tay đuổi chị Khánh ra ngoài.
Tôi ước gì mình không buồn đi vệ sinh trong lúc ấy, để bây giờ giữ trong lòng bí mật khó chịu vô cùng.
Trong bữa tiệc, bạn thân của chồng lấy tôi ra làm đề tài trêu chọc. Trong đó có một người lên tiếng chê bai tôi nặng lời.
Dù không kế hoạch nhưng phải 3 năm sau cưới em mới có bầu. Thật sự lúc ấy em lo lắm. Chỉ sợ không đẻ được thì toi vì lão nhà em không những là con trưởng mà còn là trưởng tộc.
Sau cưới, do chưa có điều kiện nên vợ chồng em phải ở chung với gia đình chồng. Tháng vợ chồng em góp 5 triệu điện nước, ăn uống sinh hoạt.
Nhiều khi, con gái hối hận nhất trong cuộc đời chính là việc cãi lời bố mẹ để kết hôn. Họ đã tự tay đưa vào nhà một nguy cơ phá tan hạnh phúc mà chẳng hề hay biết.
Có lẽ, chẳng ai có thể hay rằng chiếc điện thoại đời cũ năm xưa vứt trong xó tủ lại là nhân chứng hùng hồn và có vai trò quan trọng đến thế. Nếu không có nó, có lẽ...
Em đã dặn trước khi đi thăm đẻ nhớ giữ mồm giữ miệng, thế mà chồng em cứ "mồm năm miệng bảy" cho suýt bị ăn đấm.
Tôi ngước mắt nhìn lên. Thật không ngờ, người đàn ông đứng trước mặt tôi lại chính là người tôi vẫn còn nhớ nhung bấy lâu nay.
Ánh cho hay, giây phút ấy trong lòng cô đã hạ quyết tâm. Cô không đáp lời chồng, lẳng lặng lên phòng thu dọn thêm đồ của mình, chẳng nhiều nhặn gì.
Đến bây giờ vẫn có nhiều từ chúng ta sử dụng nhiều nhưng đôi khi lại không thực sự hiểu ý nghĩa của nó là gì.
End of content
Không có tin nào tiếp theo