Tìm kiếm: con-dâu-đẻ
Mẹ chồng nấu ăn cho người đẻ nhưng đợi cả mấy tiếng cũng không xong, lúc thì đổ cái này, vỡ cái kia….
Nghe tới đây, mẹ Phong mặt từ đỏ chuyển sang tái nhợt. Những lời của con dâu nói đã chạm tới suy nghĩ của bà nên ngay lập tức mẹ Phong quay lại cười ngượng đỡ lời.
Sau cưới, do chưa có điều kiện nên vợ chồng em phải ở chung với gia đình chồng. Tháng vợ chồng em góp 5 triệu điện nước, ăn uống sinh hoạt.
Thấy chồng nói vậy, An nhẹ nhàng nói với mẹ chồng: “Thôi, thế tình cảnh này, vợ chồng con xin phép mẹ cho ra ngoài ở riêng. Chúng con ở riêng chắc mẹ thoải mái hơn”.
Bố mẹ chồng đã không thương con quý cháu giờ lại còn đòi hỏi chuyện chăm sóc, phụng dưỡng….
ặp họ hàng, hàng xóm, mỗi khi nghe người ta khoe con dâu học đại học, làm nhà nước, chức này chức kia… mẹ chồng Lý lại xuýt xoa khen rồi than vãn kiểu nhà mình vô phúc mới có con dâu kém cỏi như Lý.
Minh là con trai hiếm nên mẹ chồng cưng chiều, quan tâm hết mực. Lắm khi Phương cảm giác bà sợ phải chia sẻ con trai với con dâu.
Đưa vợ đến bệnh viện rồi chồng tôi bảo về nhà lấy đồ còn thiếu, thế nhưng đợi mãi chẳng thấy anh ấy quay lại, để rồi khi biết sự thật thì tôi đau khổ tột cùng.
Những lời mẹ vợ căn dặn mẹ chồng trong ngày cưới con khiến nhiều người xúc động và suy ngẫm.
Tôi ám ảnh những đêm nằm ôm con mà suýt rơi con xuống đất vì quá mệt mỏi, bụng thì đói cồn cào nhưng không được ăn.
Con dâu đẻ mà bảo con ăn cam chua, nhờ con khiêng cái nghế gỗ dài. Hôm qua thì bà cho em ăn mỗi rau bí luộc, cứ giục ăn nhiều vào lấy sữa cho con bú rồi suốt ngày chê cháu còi.
Nhìn thấy nước mắt bố đẻ tôi chảy dài khi nghe điện của mẹ chồng, tôi nhất quyết không về đó nữa. Không phải tôi giận dỗi gì nhưng tôi có về thì tình trạng này sẽ còn tái diễn. Tôi vẫn luôn nhận được sự khinh ghét của bà.
Ai cũng thắc mắc về tình cảm giữa bà Thoan và Dung, liệu phía sau còn có sự thật nào khác đang được che giấu.
Tôi vừa xách valy về nhà sau 10 tháng lên Thủ đô bế cháu nội. Lúc tôi về, bà con làng xóm kéo đến, người cười người nói, người chúc mừng tôi đã “hoàn thành nghĩa vụ”. Tôi chỉ biết cười, nhưng lòng tôi thì đau như cắt….
End of content
Không có tin nào tiếp theo