Tìm kiếm: con-thơ

Ánh mắt trong veo của Thu, Ngọc, Sơn đượm màu buồn bã, dù các em chỉ đang là những học sinh tiểu học. Ở độ tuổi đó, lẽ ra phải được sống vô tư, hàng ngày cắp sách đến trường thì thay vào đó, các em đã phải chống chọi với suy nghĩ “Bố mình có thể ra đi bất cứ lúc nào…”
Nhìn người đàn ông mếu máo giọt nước mắt lăn dài trên gò má sạm đen vì dãi nắng dầm sương. Quanh năm sống lênh đênh trên biển, mỗi tháng chỉ về nhà có một lần thăm vợ con. Số tiền của anh kiếm được cũng trồi sụt như sóng biển. Mỗi tháng thu nhập thấp nhất là 1 triệu đồng và cao nhất là 5 triệu đồng.
“Cả nhà chỉ trông chờ vào tiền bán vé số của mẹ cháu, nếu bình thường chỉ nuôi đủ mấy miệng ăn đã khó nói gì tới việc nuôi con bệnh. Bán vé số khi đắt hàng thì được hơn 100 tờ khi thì đi cả buổi cũng chả được mấy tờ. Bán ngày nào biết ngày đấy nghỉ làm nghỉ ăn luôn. Điều mà chúng tôi lo nhất là có thể đứa lớn phải bỏ học, đứa nhỏ không được chữa bệnh”, anh Đỗ Văn Hòa nói.
Chị Chung tủi thân chia sẻ: “Người ta có chồng làm trụ cột gia đình. Giờ chồng con tôi thế này, tôi không biết phải làm sao để nuôi các con khôn lớn”. Nguyện vọng duy nhất là con trai út của chị được học hành đầy đủ, có điều kiện cho hai con gái lớn hòa nhập cộng đồng.

End of content

Không có tin nào tiếp theo