Tìm kiếm: em-trai
Quá hổ thẹn, tôi để lại đơn ly hôn rồi lảo đảo rời khỏi nhà vợ cũ.
Tôi bảo vợ gọi điện ngay cho mẹ, yêu cầu bà trả lại 5 cây vàng cho mẹ tôi. Tôi sẽ bỏ qua vì nghĩ cho hai đứa con thôi.
Chúng tôi yêu nhau đến giờ mới được khoảng 3 tháng. Thực ra nói là yêu thì cũng chưa hẳn bởi mới chỉ có cảm tình chứ chưa xác định điều gì.
Từ sau lần đó tôi cố gắng thường xuyên về thăm nhà hơn nhưng thái độ của mọi người đối với tôi đã không còn được như trước.
Hành động lạ lùng của chồng khiến tôi vô cùng bất ngờ. Tôi không bao giờ tưởng tượng được anh lại là một người đàn ông tâm lý, chu đáo và tinh tế đến vậy. Anh đã dành cho tôi sự dịu dàng và kiên nhẫn đến đáng kinh ngạc.
Tôi quá ngỡ ngàng để rồi ôm mặt cố nén giọt nước mắt biết ơn và cảm động trước đề nghị lạ lùng của chồng.
Tôi ngẩng phắt lên, để rồi phải đờ đẫn khi nhìn rõ người đàn ông bước ra từ nhà tắm. Đâu phải người chồng già của tôi.
Với họ, Hân như 1 người "máu lạnh", thấy em chồng "chết" không cứu thành thử trước kia bố mẹ chồng quý Hân bao nhiêu thì giờ họ lạnh nhạt, thờ ơ với cô bấy nhiêu.
Suốt cả chục ngày mẹ chồng nằm viện, chỉ có mình Linh tất bật cơm nước, giúp bà tập đi... Rồi cô cũng không quên nói 1 câu khiến mẹ chồng hối hận rơi nước mắt.
Vừa định ngồi xuống bàn ăn thì Thùy đột ngột đứng bật dậy rồi ôm miệng lao vào toilet nôn oẹ. Chúng tôi còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì chồng tôi và em trai chồng đã tái xanh mặt. Họ đồng loạt đánh rơi cả bát cơm đang cầm trên tay xuống mâm vang lên những tiếng "choang" chát chúa.
Khách khứa lúc ấy chẳng ai còn dám xì xào về chuyện nhà gái trao ít của hồi môn nữa. Họ chỉ thầm ngưỡng mộ và ghen tị với tôi khi có được một người chồng và mẹ chồng tâm lý, yêu thương.
Háo hức lên phòng tân hôn với vợ, tôi thấy vợ vẫn thức chờ mình. Đang định bế cô ấy lên giường thì vợ lập tức ngăn tôi lại, ra dấu im lặng.
Chồng tôi tím tái mặt mũi, còn cô người tình kia thì đã trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu. Cô ta hét lên một tiếng rồi vùng bỏ chạy khỏi nhà tôi, không dám quay đầu lại.
“Sao chị lại bất cẩn thế, mẹ quý cái bình này lắm đấy!”, em gái chồng lên tiếng trách móc tôi. Nhưng mấy lời phê phán đó lập tức im bặt khi chúng tôi phát hiện bên trong chiếc bình thế mà lại có một món đồ.
Hoàn nói với giọng bình thản, đó là tiếng khóc của em trai mỗi đêm gọi mẹ, bởi ngày bị tai nạn bố chở mẹ và em ấy đi khám bệnh định kỳ. Cái chết của hai người thân khiến em trai quá sốc không vượt qua được.
End of content
Không có tin nào tiếp theo