Tìm kiếm: gặp-vợ
Tôi biết, người ta bảo tôi hám giàu, rồi tham phú phụ bần. Kệ, cuộc đời ai người ấy lo.
Khác biệt học vấn, địa vị khiến tôi cảm thấy chúng tôi ngày càng xa cách. Điều đó làm tôi không muốn trở về nhà, không muốn thân mật với vợ nữa.
Của mình thì phải giữ, chứ chả đoái hoài gì tới, chồng bội bạc, nhẫn tâm bỏ bê vợ con lúc khó khăn nhất, thì mất vợ mất con cũng đáng đời.
Chồng là giáo viên, vợ là nhân viên văn phòng lương tháng không quá 10 triệu đồng mỗi tháng nên khi báo tin vui mua được nhà chung cư tôi đã nhận cái tát đau đớn.
Tôi đứng chờ thêm 10 phút nữa thì thấy sếp tôi lao ra khỏi cổng, lên xe rồi vội vã rời đi.
Sắp đến ngày vợ sinh thì sếp đề nghị tôi tham gia một dự án bên Đức trong 6 tháng, nếu dự án có kết quả tốt, tôi sẽ được cất nhắc lên vị trí mới. Tôi muốn có thu nhập tốt hơn để nuôi con nên đã thuyết phục vợ đồng ý, dù cô ấy tỏ ra không vui vẻ lắm.
Giá như ngày ấy tôi đừng chiều theo ý muốn của vợ thì ngày hôm nay đã khác.
Trở về tay trắng sau một thời lầm lỡ, vợ chồng ông Lường Văn Tiếng và bà Lò Thị Phương, người dân tộc Thái, bản Sài Lương (xã Chiềng Chăn, huyện Mai Sơn, tỉnh Sơn La) đã rứt bỏ qúa khứ lỗi lầm, làm lại cuộc đời. Ít ai nghĩ rằng sau hoàn lương vợ chồng ông đã trở thành tấm gương vượt khó, làm kinh tế giỏi, được bà con dân bản học theo.
Tôi đang rất giận, mặc dù vợ đã xin lỗi và giải thích nhưng những lời nói đó giờ này thật sự chỉ là dư thừa thôi. Ngày quen em, tôi đã mong chờ em sẽ mang lại cho mình 1 mái ấm hạnh phúc. Vậy mà vợ tôi không làm được, em khiến tôi quá thất vọng về nhân cách phía sau khuôn mặt xinh đẹp giả tạo ấy.
Thay vì ghen tuông lồng lộn, ngay sau khi biết chồng ngoại tình, tôi hẹn gặp cô bồ nhí đó. Chỉ sau một cuộc nói chuyện, cô nàng sợ "chạy mất dép” còn chủ động cắt đứt liên lạc với chồng tôi.
Tôi đứng sững ra, nhìn cô ấy chẳng có nổi mấy trăm nghìn để trả cho món hàng bị vỡ.
Ngày 19/6, Văn phòng cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Tây Ninh cho biết đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Xiong Zhuogen (sinh năm 1981, ngụ tỉnh Giang Tây, Trung Quốc) về tội giết người.
Chị ta cố tình để tôi nhìn thấy thứ ấy rồi bỏ đi trong khi tôi hoang mang cực độ.
Dấu chân nhỏ hơn so với người bình thường, các ngón chân xòe rộng ra. Những cụ già trong làng truyền tụng nhau một lời nguyền ghê rợn như nhắc nhở con cháu họ không được đến gần dấu chân đó.
Anh em họ đã biết chuyện bí mật của nhau từ lâu, chỉ có tôi là khù khờ cứ nghĩ họ tốt đẹp mà thôi.
End of content
Không có tin nào tiếp theo