Tìm kiếm: gọi-điện-xin-lỗi
Anh không nhớ gì à? Hôm nay cũng là sinh nhật em, người ta là người cũ còn nhớ, đồng nghiệp em cũng chúc mừng từ sáng, bạn bè cũng chúc từ tối qua rồi trưa nay đưa em đi ăn, ngay cả vợ chồng bạn thân của anh cũng chúc em từ lâu rồi...chỉ có mình anh là không nhớ gì hết thôi.
Tôi theo lời vợ vào tìm tài liệu cho cô ấy. Nhưng tôi còn chưa tìm thấy đồ thì đã sững sờ khi thấy một tờ giấy từ trong đám sổ sách của cô ấy rơi ra.
Mấy bà bác thì giật mình bật dậy ra hóng chuyện. Mẹ chồng tưởng em phá nên chửi đổng. "Cô làm cái gì đấy? Mất dạy nó vừa thôi. Thích thái độ à?".
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể làm được điều đó. Bởi trước giờ, tôi luôn nghe lời chồng vô điều kiện.
Khi chồng em xuống xe, mọi người bắt đầu bàn tán. Còn bố mẹ em thì cúi mặt ngán ngẩm, xen đó là sự xấu hổ.
Tối đó, không biết anh chị nói gì với nhau mà anh trai đập cửa phòng gọi tôi lúc 1 giờ sáng. Tôi vừa mở cửa thì anh đấm thẳng mặt tôi.
Nghĩ chồng không ở nhà, ngại nấu em liền đưa con đi. Ngờ đâu vừa vào tới cửa nhà hàng thì bất ngờ thấy chồng 1 tay cầm menu chọn đồ ăn, 1 tay ôm eo người phụ nữ bên cạnh tình tứ.
Lúc này chồng em mới sực tỉnh, vội ngăn em lại các chị ạ. Mẹ chồng cũng tò mò không biết em vừa đi lấy cái gì nên hỏi con trai mình. Sau khi biết tường tận mọi chuyện, mẹ chồng em đột ngột thay đổi thái độ. Thấy em gom đồ, bà thét lên lôi lại rồi nài nỉ em có chuyện gì từ từ nói.
"Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì mẹ chồng em quay sang nói mấy câu khiến tất cả nín lặng. Bà muốn em mang bầu trước rồi mới cưới xin", cô gái tâm sự.
Cuối cùng giận quá, chị quát: "Thím nói gì thế hả? Thím là em dâu mà thím trả treo tôi thế à?".
Sau đó mẹ chồng cũng đi dép được vài ngày nhưng rồi chẳng hiểu sao lại đi chân đất đến trường đón con tôi.
Dù tức giận khi phải "xơi tái" bát cháo ếch kèm thêm topping đặc biệt nhưng sau khi nghe dân mạng bình luận kèm với lời xin lỗi của cửa hàng, khổ chủ đã nguôi bức xúc.
Kim Nhã vừa tỉnh dậy sau khi được nhập viện, cô kể lại trải nghiệm kinh hoàng của mình khi đi xe ôm công nghệ và bị đánh ngất xỉu.
Tôi vừa xách valy về nhà sau 10 tháng lên Thủ đô bế cháu nội. Lúc tôi về, bà con làng xóm kéo đến, người cười người nói, người chúc mừng tôi đã “hoàn thành nghĩa vụ”. Tôi chỉ biết cười, nhưng lòng tôi thì đau như cắt….
Thảo chưa bao giờ chủ động gọi điện hỏi thăm bố mẹ chồng chứ đừng nói tới việc tự về quê thăm ông bà mặc dù nhà Huy cách Hà Nội chưa đầy 60 cây số.
End of content
Không có tin nào tiếp theo