Tìm kiếm: không-chấp-nhận
Tôi nhìn chồng, vừa hạnh phúc vừa hãnh diện.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Tôi biết là chị ấy sống một mình cũng buồn, cũng đơn độc nhưng hành động xin xỏ của chị ấy khiến tôi ức chế tận cổ.
Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Hôm sau, tôi một mình đi sang nhà bố mẹ chồng. Tôi vứt chiếc áo lót ren đỏ vào mặt cô em chồng. Ban đầu cô ta còn chối, nhất định không chịu thừa nhận.
Tôi luôn coi anh hàng xóm là thần tượng, nhìn vào đó để tìm chồng. Nhưng những gì chị vợ của anh ấy tiết lộ thì tôi hoang mang thật sự.
Tôi không biết với người khác thế nào nhưng vợ chồng tôi có quan điểm sống khá giống nhau, dù là người thân hay bạn bè thì mối quan hệ nào cũng cần có sự cho đi nhận lại. Tôi không phải Bồ Tát để có thể cứ cho đi mãi mà đối phương chẳng coi ra cái gì, lòng tốt đặt không đúng chỗ cũng là tội ác.
Tiếng khóc ấy khiến tôi vừa xót ruột, vừa hoảng loạng bởi tôi nhận ra, đứa trẻ đang đứng ngoài cửa chính là...
Chị bắt bố tôi phải chịu trách nhiệm, nếu không sẽ nói mọi chuyện cho cả họ hàng nhà chồng tôi biết, lúc đó xấu mặt đừng trách.
Anh ta cho biết đã nảy sinh nghi ngờ vợ ngoại tình sau khi phát hiện tin nhắn mờ ám giữa vợ với một người đàn ông lạ.
Không những thế, ngay sau khi bỏ tôi, mẹ anh đã chọn cho con trai 1 cô vợ đúng tiêu chuẩn môn đăng hộ đối theo ý bà nhưng cưới 7 năm bị lưu thai tới 5 lần.
Tôi đã cố giải thích nhưng mẹ vẫn không chấp nhận.
Hành động của anh trai trong những ngày chị dâu nằm viện khiến gia đình tôi không thể bênh vực được.
Tôi và mẹ chồng có mối quan hệ rất tốt nên khi bị bà đuổi ra khỏi nhà, tôi sững sờ vì không sao tin nổi.
Cửa phòng cưới vừa mở ra, tôi bàng hoàng khi thấy mẹ chồng đang ngồi trong đó với vẻ mặt rất đáng sợ.
End of content
Không có tin nào tiếp theo