Tìm kiếm: không-về

Từ nhỏ, tôi đã sống cùng với bố. Tôi không nghe bố kể xấu về mẹ bao giờ, ông chỉ nói mẹ đã lên thiên đường rồi. Những chuyện khác về mẹ, tôi được nghe cô hàng xóm kể lại. Cô ấy nói ngày xưa gia đình tôi nghèo lắm, bố mẹ tôi lấy nhau về nhưng vẫn phải chạy cơm từng bữa. Mẹ tôi thì hay đau ốm, thành ra kinh tế gia đình cứ đi xuống.
Trước đây, tôi và mẹ chồng khá thân thiết với nhau. Một phần vì tôi không sống cùng mẹ, một phần vì tính tình tôi xởi lởi, dễ tiếp xúc, nói chuyện nên mẹ chồng tôi thích lắm. Cứ thứ bảy, mẹ chồng lại gọi điện kêu vợ chồng tôi đưa cháu về chơi. Về nhà là chúng tôi nói không hết chuyện.
Hai mươi tư tuổi tôi lấy chồng. Chồng tôi hơn tôi năm tuổi, có học vấn, khá tâm lý và rất yêu thương tôi. Một đứa sớm mồ côi, sớm rời ghế nhà trường theo bà nội bươn chải ngoài đời như tôi tưởng đã bước qua giai đoạn buồn khó cuộc đời để sang trang mới rạng rỡ hơn. Nhưng có lẽ số tôi không may mắn thế.

End of content

Không có tin nào tiếp theo