Tìm kiếm: lo-sợ
Trong bữa ăn trưa hôm ấy, mẹ chồng lại tiếp tục so sánh tôi với con dâu nhà hàng xóm. Bà nói: "Con nhà người ta cưới một năm mà đẻ hai đứa sinh đôi kháu khỉnh. Còn cô thì chỉ ăn là giỏi thôi."
Người đàn bà 40 không còn nhìn đàn ông bằng bộ quần áo mà anh ta mặc, bằng ví tiền căng phồng, công việc hay chiếc xe mà anh ta đi. Bởi đàn bà từng trải hiểu rằng những thứ bên ngoài sẽ khiến đàn ông trở nên đẹp hơn chứ chẳng phản ánh đúng bản chất anh ta.
Đám cưới nhanh chóng tan rã, tôi một mình rời đám cưới trở về căn hộ chung cư của hai vợ chồng. Còn chồng tôi kéo tình cũ đi đâu cũng không ai biết nữa.
Em tôi tên Duyên, năm nay 27 tuổi, ngoại hình, công việc và tính cách đều rất bình thường, không có gì cuốn hút nhưng lại khá kén chọn bạn trai. Em muốn tìm một anh chàng đẹp trai, thu nhập cao và có nhà ở thành phố. Tóm lại em muốn kiếm được người đàn ông tốt như anh rể, tức là chồng của tôi.
Nhìn tờ di chúc của chị gái, lòng tôi rối bời. Có người mẹ nào không thương con, nhưng chị gái tôi vì quá lo lắng cho con mà đẩy gia đình tôi vào tình cảnh éo le.
Châu Phi rộng lớn nhưng lại thật nhỏ bé trong mắt các loài động vật săn mồi bởi ở vùng đất này chỉ cần "hở" ra một chút thôi sẽ gặp ngay những kẻ sẵn sàng cướp trắng con mồi của chúng.
Đến năm thứ 4 thì tôi bắt đầu thấy mỏi mệt, không còn hy vọng sẽ có con. Chồng tôi cũng chán nản, anh thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, không muốn về nhà gặp mặt vợ.
Bác sĩ muốn tôi và chồng đi xét nghiệm máu, biết đâu lại trùng nhóm máu với con. Lúc đó chồng tôi giật mình nghẹn giọng nói một câu khiến mẹ chồng tôi suýt ngất, còn tôi thì choáng váng.
Cá sấu vọt lên như 'tên bắn khỏi cung' nhưng pha né đòn còn nhanh hơn
Bạn trai tôi quả thật quá hồ đồ, đáng nhẽ tôi nên dặn anh đừng lỡ lời như vậy...
Cha mẹ chồng tôi cũng đối xử tốt với con dâu. Từ ngày lấy chồng, tôi chẳng phải lo lắng gì, có nhà có xe, cuộc sống đủ đầy.
DNVN - Dù tôi đang mang thai và rất cần được chồng quan tâm, chăm sóc thì cứ hễ rảnh rỗi anh lại sang nhà đối diện nói chuyện với vợ hàng xóm.
ôi nằm trên giường ngủ của Linh được một lúc thì mơ màng nghe tiếng rên rỉ phát ra từ dưới gầm giường.
Tôi mở cửa ra, hoàn toàn không một bóng người. Nhưng nhà hàng xóm phía đối diện dường như vừa có người vào, chiếc chuông gió vẫn còn đung đưa. Phải chăng họ là người gọi tôi?
Đến nhà chị dâu chơi, tôi vô tình chạm mặt bác giúp việc mới ở nhà chị ấy.
End of content
Không có tin nào tiếp theo