Tìm kiếm: mẹ-chồng---nàng-dâu
Lan Hương dù có muốn yêu mẹ chồng như mẹ đẻ thì cũng không thể nữa. Bởi với cô, mẹ chồng đã đi quá giới hạn cho phép khi cô cảm nhận rõ bà không yêu con gái mình như những đứa cháu trai khác trong nhà.
Quỳnh Hoa (Thạch Thất, Hà Nội) vốn tính là một cô gái xởi lởi và phóng khoáng. Tính cách của cô được mọi người yêu quý, trừ bà Hòa, mẹ chồng cô.
Thảo cứ tưởng rằng cuộc sống của cô sẽ đổi khác, sẽ có 1 cuộc đời như cô hằng mong khi lấy Thắng. Thế nhưng, đến giờ, Thảo nhận ra cô đã sai rồi.
Cứ 1 tuần thì khoảng 3 ngày lại có một bóng người lướt qua phòng mẹ chồng tôi rồi đi lên cầu thang. Sau một lần rình bắt, cả nhà tôi cũng biết được người đó là ai.
Giờ đây, mỗi lần muốn đến thăm con trai, mẹ chồng chị đều phải xem sắc mặt con dâu. Những lúc như vậy chị nghĩ “Giá mà mẹ biết được điều đó sớm hơn thì mọi chuyện đã không vậy. Con người không có ai hoàn hảo cả”.
“Bên trong mỗi ngôi nhà có một người đàn bà đang khóc”. Có người đã từng nói như vậy khi chia sẻ về những nỗi ấm ức, tủi thân của mình về cuộc sống sau hôn nhân với bố mẹ chồng.
Chỉ có Hoàn mới hiểu nguyên do cuộc “khủng hoảng” tinh thần khiến kỳ ở cữ của cô chẳng khác gì địa ngục này.
Hằng trễ hẹn đến hơn nửa tiếng. Vừa ngồi vào ghế nó đã tuôn một tràng về bà mẹ chồng mà theo như lời nó thì có một không hai trên trái đất này.
Theo bức ảnh đăng kèm dòng chia sẻ, mâm cơm trên không giống một mâm cơm để phần mà giống mâm cơm thừa hơn. Trên đó có một đĩa giá xào, một nồi đựng canh đã vớt hết cái và rất nhiều xương xẩu chưa được dọn.
Một khi mẹ chồng đã không thích thì nàng dâu cũng phải dè chừng. Thế nhưng gặp phải nàng dâu khéo léo như Hòa thì mẹ chồng sớm muộn cũng phải mềm lòng mà thôi.
Buổi tối hôm đó, mẹ chồng tôi dắt cô ta về nhà, tuyên bố từ giờ sẽ nhận làm con dâu. Nước mắt tôi không thể nào rơi, uất nghẹn, cay đắng. Tôi ly hôn và rời khỏi ngôi nhà đó.
Ba lần sinh con thì hai lần ôm con vào tù, thế nhưng Vũ Thị Thúy, (SN 1975, ở Thái Thụy, Thái Bình), vẫn là kẻ trắng tay kể từ khi những đứa con ấy được bố chúng đón về. Kể từ ngày trao con gái 3 tuổi cho chồng, Thúy không hề nhận được bất cứ thông tin gì về gia đình. Thậm chí muốn gọi điện về cho các con cũng không được.
Loan hiểu tính chồng gia trưởng nên lần nào cãi nhau cô cũng chịu nhịn cho yên cửa yên nhà, vậy nhưng.
Nhìn vào ánh mắt mẹ, tôi hiểu được nỗi đau của mẹ còn hơn tôi nhiều lần. Anh không chỉ là tình yêu mà còn là cuộc sống của mẹ. Tôi đã quyết ở lại thay chồng phụng dưỡng mẹ. Tôi sẽ không chỉ là một cô con dâu.
1 năm trời ám ảnh về gương mặt của người đàn ông ấy và con trai mình, tôi đã không thể giữ nổi sự bình tĩnh với con. Nhiều lúc chỉ cần con khóc lóc đã khiến tôi điên tiết khi nghĩ về việc mình là người "đổ vỏ".
End of content
Không có tin nào tiếp theo