Tìm kiếm: mua-quà
Suốt 2 năm chung sống, tôi không dám gửi 1 đồng nào cho bố mẹ vì vợ quản chặt. Thế nhưng tận lúc mẹ tôi bị ốm, nhập viện cô ấy vẫn khăng khăng không đưa thì tôi quyết định viết đơn ly hôn.
Ngay sau ngày cưới, chồng đã phân định rạch ròi chuyện thu nhập của 2 người. Một ngày anh ấy ăn ở nhà vào mỗi bữa tối và 4 chủ nhật nên mỗi tháng anh góp với vợ 3 triệu. Khi nào có con anh ấy sẽ góp thêm 10 triệu nữa. Nhà anh ấy đã mua rồi, tiền ai làm ra người ấy giữ.
Nhớ lại thì từ khi tôi mang bầu, bố chồng thường cố tình vào bếp nhiều hơn, thậm chí ông còn hay đi siêu thị giúp con cái nữa.
Sau đó, tôi đã hẹn anh rể đến một quán cà phê và nói chuyện thẳng thắn.
Tôi cố nén tức giận, nhặt tờ 500 nghìn dưới sàn nhà lên, vuốt thẳng rồi đặt lại lên bàn.
Sau ly hôn, anh ta vô cùng khó chịu, ấm ức, liền bêu xấu tôi khắp nơi.
Tôi thực sự suy sụp vì không biết chuyện gì đang xảy ra.
Tôi trố mắt ra nhìn nồi rau cải xanh lềnh bềnh lẫn màu đỏ, cảm thấy cuộc đời mình thật bi kịch làm sao nếu phải nhét món ăn này vào mồm!
Lòng tôi như thắt lại khi nhận ra anh đã đến giới hạn.
Có cả “vườn hoa hồng” trong phòng bạn gái. Bó nào cũng to và đẹp hơn bó tôi đang cầm trên tay rất nhiều.
Tôi trố mắt ra nhìn nồi rau cải xanh lềnh bềnh lẫn màu đỏ, cảm thấy cuộc đời mình thật bi kịch làm sao nếu phải nhét món ăn này vào mồm!
Tôi không ngờ Tùng có thể vô tâm đến thế, lại còn cợt nhả nói tôi "lẳng lơ" trong khi tôi chẳng làm gì sai!
Nhìn bộ mặt của bạn trai lúc trả tiền quả sầu riêng tôi đã thấy nghi nghi rồi.
Lời nói của anh ấy quả thật chua ngoa và khiến tôi tổn thương tột độ!
Hóa ra, người mà tôi thương yêu lại sống đạo đức giả đến vậy!
End of content
Không có tin nào tiếp theo