Tìm kiếm: mà-chẳng
Thúy bảo mọi chi tiêu trong nhà cô đều tính toán hợp lý và có thể đảm bảo được nhưng mẹ chồng cô lại không hiểu. Bà không bao giờ cho quần áo vào máy giặt vì tốn điện, không đóng bỉm cho cháu mà dùng tã, tối ngủ bà cũng không cho bật điều hòa vì bảo "say"….
Nhưng việc biết sự thật chồng phản bội từ chính người không thể ngờ này nói ra thì nỗi đau còn nhân lên gấp bội.
Mọi thứ quả thật như một giấc mơ. Tôi như kẻ chết đuối vớ được cọc, chỉ là một chiếc cọc thôi chứ chẳng phải được vớt lên chiếc thuyền đẹp đẽ hay gì. Nhưng dù sao cũng là thoát chết, con tôi sẽ danh chính ngôn thuận có cha, không phải là đứa trẻ con ngoài giá thú.
“Sao lại là cô?”, tiếng la thất thanh của chồng ngoài phòng khách khiến lòng tôi bất an vô cùng. Tôi linh cảm có bí mật kinh khủng gì đó ở đây mà mình chẳng hề hay biết.
Mắt tôi nhòe đi, đầu óc chao đảo và không thể tin những gì chồng mình đã nhắn.
Vợ tôi dần dần từ lạc quan bắt đầu chuyển sang lo sợ rồi cuối cùng gần như suy sụp. Tôi biết cô ấy vì chuyện này mà rất khổ tâm. Có nhiều đêm chợt tỉnh giấc, tôi vẫn nghe thấy tiếng vợ đang khóc. Nhìn người phụ nữ mà mình yêu như vậy, trái tim này đau xót lắm thay.
Sáng đó, không hiểu con mèo đi chơi ở đâu về, người đầy bùn đất và bụi bặm. Em định mang đi tắm mà nó lại chạy luôn vào phòng bố mẹ chồng, nhảy lên chăn chiếu của ông bà làm em sợ tái cả mặt.
Nhìn tờ hóa đơn trong ví của chồng mà tôi thấy thương anh ấy vô cùng.
Tôi rất đau khổ khi biết chồng mình ngoại tình, nhưng tôi đã không chọn cách đánh ghen hay ly dị, tôi lại chọn con đường khác sai lầm hơn gấp bội.
Ngày nói lời chia tay, Hà đã khóc rất nhiều và nói rằng vừa phát hiện mình có thai thì tôi lại nói lời đau đớn đó. Nghe Nga nói vậy tôi có chút lăn tăn nhưng rồi vẫn quyết định sẽ bước tiếp con đường mình chọn.
Tôi quá mệt mỏi với chuyện ấy, nhưng yêu và sợ mất anh ấy nên cố nén nỗi đau thể xác bảo vệ hạnh phúc gia đình.
Vợ chồng tôi bảo thuê giúp việc, mẹ chồng không chịu nhưng ngày nào đi làm về tôi cũng phải nghe bà than thở chuyện trông cháu, thực sự rất mệt mỏi.
Nhà tôi chỉ có hai anh em trai, mẹ mất cách đây gần chục năm rồi. Sau khi anh trai kết hôn thì chuyển ra ngoài ở riêng, tôi cũng sớm đi lấy chồng, chỉ có bố ở một mình thui thủi.
Bản thân em cũng không nghĩ anh rể của mình lại tồi tệ như thế cho đến khi chính mắt em nhìn thấy sự việc.
Tôi phải lục tìm rất lâu, cuối cùng đã tìm thấy một bức ảnh cô ta đăng từ mấy năm về trước. Và khi nhìn vào người phụ nữ trong bức ảnh đó, tôi run rẩy đánh rơi cả chiếc điện thoại trên tay.
End of content
Không có tin nào tiếp theo