Tìm kiếm: máu-tanh
Xưa nay trong hôn nhân, chồng thường là người ra ngoài kiếm tiền, vợ ở nhà đảm đương việc nhà cửa. Tuy nhiên, cặp vợ chồng sau lại khác. Chồng thất nghiệp, vợ đi làm. Một ngày nhà hết gạo, vợ nhịn đói đến công ty, để rồi bật khóc trước lá thư chồng để lại.
Dù tôi có cố gắng đến đâu, thì trong mắt mẹ chồng tôi cũng chỉ là đứa con dâu “Khác máu tanh lòng”….
Xưa kia, có một tên sát thủ vô cùng độc ác, từng nung nấu ý định mưu sát Đức Phật. Nhưng tại sao hắn vẫn được lên cõi Niết Bàn, trở thành đấng tối cao cứu rỗi chúng sinh.
“Chỉ cần ở đâu có dòng nước, ở đó có sự hoành hành của “ác quỷ đầm lầy” “Tom hai ngón”. “Hắn” không ngần ngại tấn công và ăn thịt phụ nữ, trẻ em và tất cả các sinh vật sống “hắn” gặp trên đường…”.
Tát con dâu hỗn láo mà thấy chẳng hề vui hay hả hê gì cả. Ngược lại cảm giác của mẹ chồng bất lực và mệt mỏi, thất vọng về con dâu nhiều hơn.
Sợ vợ vất vả tôi để em ở nhà chăm con, nội trợ còn mình đi kiếm tiền là đủ nhưng thật không ngờ, mình lại khiến em khổ sở hơn.
Mẹ chồng - nàng dâu, chuyện không mới nhưng chưa bao giờ cũ. Xưa nay, mẹ chồng không sợ sống chung với nàng dâu nhưng nàng dâu thì luôn mong không phải sống chung với mẹ chồng. Vì đa số các nàng dâu đều cho rằng mẹ chồng khó tính, xét nét và không thương con dâu.
“Chỉ cần ở đâu có dòng nước, ở đó có sự hoành hành của “ác quỷ đầm lầy” cá sấu ăn thịt người “Tom hai ngón”.
Nhìn mẹ chồng nằm trên giường xem tivi, con tôi thì lê la dưới sàn nhà khóc mếu, tôi uất nghẹn mà không thể làm gì được.
Câu cửa miệng của mẹ chồng Thủy là: “Miễn sao các con hạnh phúc là được, chứ bố mẹ không quan trọng gì cả”. Nghe mẹ chồng nói vậy, Thủy thấy mừng lắm. Tuy nhiên, khi thực sự bước vào cuộc đời làm dâu Thủy mới ngã ngửa ra rằng “đời không như là mơ”.
Dù quan tâm bao nhiêu tới mẹ chồng nhưng tôi vẫn cảm nhận tình cảm của mẹ chồng dành cho tôi có gì khách sáo, không giống như bà dành cho con trai bà.
Đến thời điểm này tôi mới thấy hối hận vô cùng, biết thế tôi cứ nên ở vậy mà nuôi con.
Trong khi tôi bên bờ vực "thập tử nhất sinh" thì đối với mẹ chồng, tôi vẫn chỉ là người ngoài, không hơn không kém.
Nghe thôi cũng đủ cảm thấy tủi thân đến độ nào. Tôi chỉ ước, giá như mình có được một người mẹ chồng tâm lý như cô hàng xóm thì có lẽ.
Bà cứ nhắc đi nhắc lại với tôi rằng, tôi không được bỏ con trai bà bằng bất cứ giá nào. Và bà cũng bắt tôi lên kế hoạch mèo mả gà đồng bên ngoài hòng làm sao kiếm được đứa con về cho con trai bà.
End of content
Không có tin nào tiếp theo